Lúa chín đầy đồng
Lời Chúa: Lc 10, 1-12.17-20
Khi ấy, Chúa chỉ định bảy mươi hai người khác, và sai các ông cứ từng
hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến.
Người bảo các ông: “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ
mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về. Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như
chiên con đi vào giữa bầy sói. Ðừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng
đừng chào hỏi ai dọc đường. Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: “Bình an
cho nhà này!” Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ đến
đậu trên người ấy; bằng không, thì bình an đó sẽ quay về với anh em. Hãy ở lại
nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ
thì đáng được trả công. Ðừng đi hết nhà nọ đến nhà kia. Vào bất cứ thành nào mà
được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em. Hãy chữa những
người đau yếu trong thành, và nói với họ: “Triều đại Thiên Chúa đã đến gần các
ông.” Nhưng vào bất cứ thành nào mà người ta không tiếp đón, thì anh em ra các
quảng trường mà nói: “Ngay cả bụi trong thành các ông dính chân chúng tôi,
chúng tôi cũng xin giũ trả lại các ông. Tuy nhiên các ông phải biết điều này:
Triều Ðại Thiên Chúa đã đến gần.” Thầy nói cho anh em hay: trong ngày ấy, thành
Xơđom còn được xử khoan hồng hơn thành đó.”
Nhóm Bảy Mươi Hai trở về, hớn hở nói: “Thưa Thầy, nghe đến danh Thầy, cả
ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con.” Ðức Giêsu bảo các ông: “Thầy đã thấy
Xatan như một tia chớp từ trời sa xuống. Ðây, Thầy đã ban cho anh em quyền năng
để đạp lên rắn rết, bọ cạp và mọi thế lực Kẻ Thù, mà chẳng có gì làm hại được
anh em. Tuy nhiên, anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng
hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời.”
Ai được mời gọi gặt lúa?
Không phải chỉ là nhóm Mười Hai tông đồ,
mà là 72 môn đệ;
không phải chỉ là 12 chi tộc Israel,
mà là mọi người thuộc mọi dân nước.
Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít.
Mọi Kitô hữu đều được mời làm thợ gặt.
Cả linh mục, tu sĩ, giáo dân
đều được sai đến với cánh đồng hôm nay.
Một lời rao giảng làm rộn lên niềm vui:
Nước Thiên Chúa đã đến gần anh chị em.
Một lời chào thân thiện:
Bình an cho nhà này.
Một thứ hành trang nhẹ tênh:
không túi tiền, bao bị, giày dép.
Một việc phải làm:
chữa lành những người ốm đau.
Một thái độ phải có:
khiêm tốn và siêu thoát,
đón nhận những gì người ta cung cấp cho,
không tìm kiếm tiện nghi, dễ chịu.
Nếu hôm nay Ðức Giêsu sai chúng ta đi,
Ngài sẽ dặn chúng ta điều gì?
Chắc Ngài sẽ dặn khác,
vì cánh đồng con người đã đổi khác.
Chúng ta phải hiểu thấu nỗi khát vọng của bạn bè,
phải biết nói sao để họ hiểu được,
nhạy cảm để thấy điều họ thực sự đang cần,
và sống hài hòa với lời mình giảng.
Có thể chúng ta sẽ đi giày, và có ba, bốn áo,
sẽ có ví tiền và máy vi tính xách tay,
sẽ có văn phòng, máy fax và điện thoại.
Nhưng những thứ đó không làm chúng ta nặng nề.
Hành trang không được trở thành những cản trở
khiến ta mất sự tín thác vào Thiên Chúa
và xa lạ với con người,
nhất là những người nghèo khổ.
Hôm nay Chúa sai chúng ta làm chứng giữa đời,
đôi khi ta thấy mình như chiên non giữa bầy sói.
Chúng ta cứ phải trăn trở hoài
để Tin Mừng chúng ta rao giảng cho bạn bè
thực sự đáp ứng những khát khao thầm kín của họ:
khát khao an bình, tự do, niềm tin và hạnh phúc,
khát khao tình huynh đệ, sự chia sẻ, tha thứ, cảm thông;
để những việc chúng ta làm cho họ
xoa dịu được nỗi đau nhức nhối,
và giải phóng họ khỏi xiềng xích của ác thần,
đang nô lệ hoá con người dưới muôn vàn hình thức.
Các môn đệ hớn hở mừng vui
khi lần đầu tiên họ trừ được quỷ nhân danh Thầy.
Vương quốc của Satan bị đẩy lui
bởi những con người bình thường và yếu đuối.
Hôm nay, khi xây dựng một thế giới công bằng và yêu thương
chúng ta tiếp tục đẩy lui Satan,
để Nước Chúa lớn lên trên mặt đất này,
và trở nên viên mãn trong ngày sau
hết.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét