Ga 14,23-29
23 Đức Giê-su đáp: "Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy. Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy.
24 Ai không yêu mến Thầy, thì không giữ lời Thầy. Và lời anh em nghe đây không phải là của Thầy, nhưng là của Chúa Cha, Đấng đã sai Thầy.
25 Các điều đó, Thầy đã nói với anh em, đang khi còn ở với anh em.
26 Nhưng Đấng Bảo Trợ là Thánh Thần Chúa Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, Đấng đó sẽ dạy anh em mọi điều và sẽ làm cho anh em nhớ lại mọi điều Thầy đã nói với anh em.
27 Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban cho anh em bình an của Thầy. Thầy ban cho anh em không theo kiểu thế gian. Anh em đừng xao xuyến cũng đừng sợ hãi.
28 Anh em đã nghe Thầy bảo: ' Thầy ra đi và đến cùng anh em'. Nếu anh em yêu mến Thầy, thì hẳn anh em đã vui mừng vì Thầy đi về cùng Chúa Cha, bởi vì Chúa Cha cao trọng hơn Thầy.
29 Bây giờ, Thầy nói với anh em trước khi sự việc xảy ra, để khi xảy ra, anh em tin.
Suy Niệm:
CHÚA NHẬT VI PS-C
(Cv
15,1-2.22-29; Kh 21,10-14.22-23; Ga 14,23-29)
Bình An Của Thầy
“Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban cho
anh em bình an của Thầy” (Ga
14,27)
Kính thưa cộng đoàn phụng vụ,
Đó là lời tự sự của Chúa Giêsu trước các
môn đệ yêu dấu khi Ngài chuẩn bị “rời xa” họ để đi vào cuộc thương khó. Chúa
Giêsu đã thấy rằng: ơn bình an là ơn cần thiết cho cuộc sống đầy bất an của
chúng ta. Ngài không chỉ ban cho chúng ta bình an của Ngài, nhưng Ngài còn là
chính nguồn bình an, Ngài là bình an. Bổn phận của chúng ta là phải gìn giữ ơn
bình an mà Chúa đã trao ban cho chúng ta.
1.
Bình an là ơn cần thiết
Trước hết, chúng ta nhận thấy rằng: ơn
bình an là ơn cần thiết cho cuộc sống của mình. Ai trong chúng ta cũng muốn
có được cuộc sống bình an hạnh phúc. Chẳng ai ước muốn mình phải chịu bất hạnh và
bất an cả.
Ý thức được rằng: cuộc sống con người cần
sự bình an nên trong cuộc đời dương thế, Chúa Giêsu nhiều lần nhắn nhủ về ơn
bình an đó.
Khi sinh ra nơi hang đá nghèo hèn, các
thiên thần tung hô Ngài là “bình an dưới
thế cho loài người Chúa thương” (Lc 2,14). Chúa Giêsu đến để đem bình
an cho nhân loại.
Bài tin mừng hôm nay, trong tâm tình trước
cuộc khổ nạn đau thương và ly biệt, Ngài nhắn gửi: “Thầy để
lại bình an cho anh em, Thầy ban cho anh em bình an của Thầy” (Ga
14,27).
Khi sai các môn đệ đi loan báo Tin Mừng,
Chúa Giêsu cũng căn dặn: “Vào bất cứ nhà
nào, trước tiên hãy nói: ‘Bình an cho nhà này’” (Lc 10,5).
Những lần Chúa phục sinh hiện ra, lời đầu
tiên Ngài nói với các môn đệ cũng là lời chào chúc “bình an cho anh em” (Ga 20,19).
Trong cử hành phụng vụ, lời chào chúc
bình an cũng được nhắc đi nhắc lại. Điều đó cho chúng ta thấy ơn bình an thật cật
thiết cho cuộc sống đời này và cuộc sống mai sau.
2.
Chúa Giêsu là ơn bình an
Tiếp đến, chúng ta thấy, khi trao ban
bình an, Chúa Giêsu không chỉ là nguồn bình an mà thôi; Ngài còn là chính ơn
bình an được trao ban. Thánh Phaolô khẳng định với chúng ta: “chính Người là bình an của chúng ta” (Ep
2,14). Như thế, khi trao ban bình an là Ngài trao ban chính mình cho chúng ta,
Ngài hiến thân cho chúng ta.
Bình an còn là chính sự hiện diện của
Chúa như thánh Gioan đã thấy trong thị kiến về Giêrusalem trên trời mà chúng ta
lắng nghe trong bài đọc II. Gioan thấy Giêrusalem
“chói lọi vinh quang Thiên Chúa” và “thành chẳng cần mặt trời mặt trăng chiếu
sáng, vì đã có vinh quang Thiên Chúa toả rạng, và Con Chiên là ngọn đèn chiếu
soi” (Kh 21,11.23). Sự hiện diện của Chúa mang lại bình an và ơn soi sáng đích
thực trong tâm hồn.
Như vậy, chỉ những ai có Chúa hiện diện
thì mới có được bình an đích thực. Bình an của Chúa là chính Chúa. Đó là ơn
nhưng không Chúa dành cho chúng ta. Thế mà, đôi khi, chúng ta lại muốn đi tìm sự
bình an ngoài Chúa. Thật trớ trêu thay!
3.
Bổn phận gìn giữ ơn bình an Chúa ban
Kính thưa cộng đoàn, bổn phận của chúng
ta là phải gìn giữ ơn bình an Chúa ban. Ta phải gìn giữ bằng cách nào?
Chúng ta gìn giữ ơn bình an theo gương
các tông đồ mà chúng ta lắng nghe trong bài đọc I. Qua công đồng đầu tiên tại
Giêrusalem, các ngài giải quyết: việc những người tin theo Chúa Giêsu có phải
chịu phép cắt bì như luật Môsê hay không. Được Thánh Thần soi dẫn, các ngài đã
quyết nghị một việc hệ trọng: “không đặt
lên vai anh em một gánh nặng nào khác ngoài những điều cần thiết này: là kiêng
ăn đồ đã cúng cho ngẫu tượng, kiêng ăn tiết, ăn thịt loài vật không cắt tiết,
và tránh gian dâm” (Cv15,28-29). Quyết định đó mang lại bình an cho muôn
dân vì người ta không còn phải nô lệ cho lề luật nữa.
Chúng ta ngày hôm nay cũng vậy. Chúng ta
gìn giữ ơn bình an Chúa ban khi chúng ta cất đi những gánh nặng mà chúng ta
muôn chất lên vai mình hay anh chị em mình.
Khi chúng ta sống hoà thuận yêu thương
nhau là chúng ta đang gìn giữ ơn bình an Chúa ban cho chính mình và cho anh chị
em của mình. Cần phải phá đi những bức tường ngăn cách của sự thù ghét (x. Ep
2,14).
Chúng ta gìn giữ ơn bình an Chúa ban khi
chúng ta làm theo tiếng nói của sự thật. Chỉ khi sống cho sự thật thì chúng ta
mới được thanh thản và bình an trong lòng.
Lạy Chúa Giêsu, chúng con tạ ơn Chúa vì
Chúa luôn nhắc chúng con về sự cần thiết của ơn bình an trong cuộc sống. Xin
cho chúng con biết trân trọng ơn bình an là chính sự hiện diện của Chúa trong
lòng chúng con và xin cho chúng con không ngừng gìn giữ ơn bình an ấy. Amen.
Lm. Jos. Anh Tuấn
Cv 15,1-2.22-29
1 Có những người từ miền Giu-đê đến dạy
anh em rằng : "Nếu anh em không chịu phép cắt bì theo tục lệ Mô-sê, thì
anh em không thể được cứu độ."
2 Ông Phao-lô và ông Ba-na-ba chống đối
và tranh luận khá gay go với họ. Người ta bèn quyết định cử ông Phao-lô, ông
Ba-na-ba và một vài người khác lên Giê-ru-sa-lem gặp các Tông Đồ và các kỳ mục,
để bàn về vấn đề đang tranh luận này.
22 Bấy giờ các Tông Đồ và các kỳ mục,
cùng với toàn thể Hội Thánh, quyết định chọn mấy người trong các ông, để phái
đi An-ti-ô-khi-a với ông Phao-lô và ông Ba-na-ba. Đó là ông Giu-đa, biệt danh
là Ba-sa-ba, và ông Xi-la, những người có uy tín trong Hội Thánh.
23 Các ông trao cho phái đoàn bức thư
sau:
"Anh em Tông Đồ và kỳ mục chúng tôi
gửi lời chào anh em gốc dân ngoại tại An-ti-ô-khi-a, tại miền Xy-ri và
Ki-li-ki-a.
24 Chúng tôi nghe biết có một số người
trong chúng tôi, không được chúng tôi uỷ nhiệm, mà lại đi nói những điều gây
xáo trộn nơi anh em, làm anh em hoang mang.
25 Vì thế, chúng tôi đã đồng tâm nhất
trí quyết định chọn một số đại biểu, và phái họ đến với anh em, cùng với những
người anh em thân mến của chúng tôi là ông Ba-na-ba và ông Phao-lô,
26 những người đã cống hiến cuộc đời vì
danh Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta.
27 Vậy chúng tôi cử ông Giu-đa và ông
Xi-la đến trình bày trực tiếp những điều viết sau đây:
28 Thánh Thần và chúng tôi đã quyết định
không đặt lên vai anh em một gánh nặng nào khác ngoài những điều cần thiết này:
29 là kiêng ăn đồ đã cúng cho ngẫu tượng,
kiêng ăn tiết, ăn thịt loài vật không cắt tiết, và tránh gian dâm. Anh em cẩn
thận tránh những điều đó là tốt rồi. Chúc anh em an mạnh."
Kh 21,10-14.22-23
10 Rồi đang khi tôi xuất thần, thì người
đem tôi lên một ngọn núi cao hùng vĩ, và chỉ cho tôi thấy Thành Thánh, là
Giê-ru-sa-lem, từ trời, từ nơi Thiên Chúa mà xuống,
11 chói lọi vinh quang Thiên Chúa. Thành
rực sáng tựa đá quý tuyệt vời, như ngọc thạch trong suốt tựa pha lê.
12 Thành có tường rộng và cao, với mười
hai cửa do mười hai thiên thần canh giữ, và trên các cửa có ghi tên mười hai
chi tộc con cái Ít-ra-en.
13 Phía đông có ba cửa, phía bắc ba cửa,
phía nam ba cửa và phía tây ba cửa.
14 Tường thành xây trên mười hai nền
móng, trên đó có tên mười hai Tông Đồ của Con Chiên.
22 Trong thành, tôi không thấy có Đền Thờ,
vì Đức Chúa, Thiên Chúa Toàn Năng, và Con Chiên là Đền Thờ của thành.
23 Thành chẳng cần mặt trời mặt trăng
chiếu sáng, vì đã có vinh quang Thiên Chúa toả rạng, và Con Chiên là ngọn đèn
chiếu soi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét