31 Khi Giu-đa đi rồi, Đức Giê-su nói: "Giờ đây, Con Người được tôn vinh, và Thiên Chúa cũng được tôn vinh nơi Người.
32 Nếu Thiên Chúa được tôn vinh nơi Người, thì Thiên Chúa cũng sẽ tôn vinh Người nơi chính mình, và Thiên Chúa sắp tôn vinh Người.
33 Hỡi anh em là những người con bé nhỏ của Thầy, Thầy còn ở với anh em một ít lâu nữa thôi.
34 Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu thương nhau; anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em.
35 Mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy ở điểm này: là anh em có lòng yêu thương nhau."
Suy Niệm:
CHÚA NHẬT V PS-C
(Cv 14,21b-27;
Kh 21,1-5a; Ga 13,31-33a.34-35)
Yêu Như Thầy
Kính thưa cộng đoàn phụng vụ,
Bài Tin Mừng hôm
nay nằm trong bối cảnh của buổi chiều Tiệc Ly. Chúa Giêsu tâm tình với các môn
đệ trước khi về với Cha. Có thể coi đây là những lời trăn trối Chúa Giê-su để lại
cho các môn đệ của mình: “Các con hãy yêu
thương nhau như Thầy đã yêu thương các
con”.
Như vậy, yêu như Thầy đã yêu là yêu thế nào?
Trước hết, Yêu "Như Thầy đã yêu" chính là cúi xuống rửa chân cho
nhau. Chúa Giêsu đã làm một việc của người đầy tớ: rửa chân cho các môn đệ. Khi
cúi xuống rửa chân cho các môn đệ, Ngài bày tỏ một tình yêu sâu thẳm. Tình yêu ấy
dành cho cả Giuđa, kẻ phản bội tình yêu. Khi cúi xuống rửa chân cho từng người,
Ngài cũng muốn các môn đệ học theo gương của mình. Đó là bài học về sự phục vụ
cách vô vị lợi.
Ngày hôm nay,
chúng ta không cúi xuống rửa chân cho nhau, nhưng chúng ta thể hiện tình yêu
thương ấy bằng cách khiêm tốn cúi xuống phục vụ anh chị của em, những người
đang cần đến sự đỡ nâng, che chở của chúng ta. Đôi khi chúng ta phục vụ nhưng vẫn
còn so đo, tính toán hơn thiệt thì chưa phải là môn đệ chân chính của Thầy
Giêsu, chưa yêu như Thầy đã yêu.
Thứ đến, Yêu "Như Thầy đã yêu" chính là hạ mình xuống ngang hàng với người
mình yêu để cảm thông, chia sẻ và yêu thương như người "Bạn hữu thân tình". “Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa, vì
tôi tớ không biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã
cho anh em biết” (Ga 15,15). Chúa Giêsu coi các môn đệ và mỗi người chúng
ta như những người bạn thân tình. Có thể gọi đó là người bạn tri âm tri kỷ.
Chỉ khi nào
chúng ta trở thành người bạn thân tình của nhau thì chúng ta mới có thể bộc bạch
hết nỗi lòng cho nhau và có thể cảm thông với nhau cách dễ dàng. Kinh nghiệm ấy
chắc ai trong chúng ta cũng có trong cuộc sống. Trong mọi mối tương quan của chúng
ta: từ trong gia đình cho đến xóm làng và cả ngoài xã hội, chỉ khi nào các mối
tương quan ấy trở nên bạn thân thiết,
thì chúng ta mới có thể sẻ chia và cảm thông thật tình được. Cần phải xoá đi
hàng rào ngăn cách giữa trên-dưới, giữa cha mẹ và con cái, giữa người lớn-trẻ
nhỏ… thì chúng ta mới trở thành những người bạn của nhau được.
Sau cùng, Yêu "Như Thầy đã yêu" chính là "Yêu cho đến cùng", yêu cho đến chết và chết trên thập giá.
“Không có tình thương nào cao cả hơn tình
thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình” (Ga 15,13). Tình
yêu của Ngài đã được tôn vinh. Khi Giêsu tự hiến vì yêu thương trên thập giá, chính
là lúc Ngài được Thiên Chúa Cha tôn vinh. Tình yêu của Ngài không dừng lại ở mức
độ giác quan tình cảm, nhưng còn mang lại ơn cứu độ và sự sống cho nhân loại.
Đây có lẽ là bài
học khó nhất đối với chúng ta. Thực tế trong cuộc sống, chúng ta đọc thấy,
nghe thấy nhiều người đã dám hy sinh mạng sống mình vì người khác. Con xin đan
cử một trường hợp mà báo Người Lao Động đã đưa tin hồi tháng 7 năm 2015. Hai
anh em đi bắt cá gặp chỗ nước sâu cuốn trôi trên sông Lam, Nghệ An. Em Nguyễn
Anh Tuấn, đã can đảm lao xuống cứu. Nhưng đang cứu người thứ hai thì em và nạn
nhân đều bị cuốn trôi luôn. Còn hàng ngàn, hàng ngàn người khác can đảm cứu sống
người như thế. Chắc chúng ta đã từng nghe nói đến cha Đamiên. Ngài đã tình nguyện
sống với người bệnh phong trong lúc chưa có thuốc chữa và ngài cũng chết vì bị
lây bệnh.
Có thể chúng ta
chưa có cơ hội, hay chưa đủ can đảm để dám “mất mạng” vì người khác, nhưng
chúng ta có thể hy sinh thời giờ, sức lực và cả tiền bạc để cứu sống người
khác. Sự hy sinh của chúng ta không đem lại sự sống đời đời cho người khác
như Thầy Giêsu, nhưng chúng ta có bổn phận chăm sóc và bảo vệ sự sống.
Kính thưa cộng đoàn, kể từ khi Con Thiên Chúa yêu thương nhân loại cho đến
cùng, thì luật yêu thương đã trở thành điều răn mới. Cái mới ở đây chính là yêu
"như Thầy đã yêu".
Chúng ta chỉ có
thể yêu "như Thầy đã yêu" khi chúng ta cảm nghiệm sâu xa tình yêu sâu
nặng mà Người đã dành cho chúng ta.
Chúng ta chỉ có
thể yêu "như Thầy đã yêu" khi chúng ta dám quên mình, "bắt chước"
Thầy, cúi xuống trước anh em để phục vụ trong khiêm hạ.
Chúng ta chỉ có
thể yêu "như Thầy đã yêu" khi chúng ta nhìn nhận những người khác là
những người bạn thân tình của mình, để cảm thông và sẻ chia.
Chúng ta chỉ có
thể yêu "như Thầy đã yêu" khi chúng ta dám xả thân, yêu cùng một "mức
độ" như Thầy, hiến dâng mạng sống cho anh em.
Lạy Chúa Giêsu
phục sinh, xin cho chúng con biết đón nhận Tin Mừng Tình Yêu mà Chúa trối lại
cho chúng con và để cho Tin Mừng ấy biến đổi chúng con nên những Kitô hữu đích
thực. Chúng con chỉ là Kitô hữu đích thực khi chúng con dám “Yêu Như Chúa” đã
yêu chúng con để chúng con và mọi người được hưởng sự sống hạnh phúc đời này và
sự sống đời đời trong Nước Chúa đến muôn đời. Amen.
Cv 14,21b-27
21 Sau khi đã loan Tin Mừng cho thành ấy
và nhận khá nhiều người làm môn đệ, hai ông trở lại Lýt-ra, I-cô-ni-ô và
An-ti-ô-khi-a.
22 Hai ông củng cố tinh thần các môn đệ,
và khuyên nhủ họ giữ vững đức tin. Hai ông nói: "Chúng ta phải chịu nhiều
gian khổ mới được vào Nước Thiên Chúa."
23 Trong mỗi Hội Thánh, hai ông chỉ định
cho họ những kỳ mục, và sau khi ăn chay cầu nguyện, hai ông phó thác những người
đó cho Chúa, Đấng họ đã tin.
24 Hai ông đi qua miền Pi-xi-đi-a mà đến
miền Pam-phy-li-a,
25 rao giảng lời Chúa tại Péc-ghê, rồi
xuống Át-ta-li-a.
26 Từ đó hai ông vượt biển về
An-ti-ô-khi-a, là nơi trước đây các ông đã được giao phó cho ân sủng của Thiên
Chúa để làm công việc vừa mới hoàn thành.
27 Khi tới nơi, hai ông tập họp Hội
Thánh và kể lại tất cả những gì Thiên Chúa đã cùng làm với hai ông, và việc Người
đã mở cửa cho các dân ngoại đón nhận đức tin.
Kh 21,1-5a
1 Bấy giờ tôi thấy trời mới đất mới, vì
trời cũ đất cũ đã biến mất, và biển cũng không còn nữa.
2 Và tôi thấy Thành Thánh là
Giê-ru-sa-lem mới, từ trời, từ nơi Thiên Chúa mà xuống, sẵn sàng như tân nương
trang điểm để đón tân lang.
3 Rồi tôi nghe từ phía ngai có tiếng hô
to: "Đây là nhà tạm Thiên Chúa ở cùng nhân loại, Người sẽ cư ngụ cùng với
họ. Họ sẽ là dân của Người, còn chính Người sẽ là Thiên-Chúa-ở-cùng-họ.
4 Thiên Chúa sẽ lau sạch nước mắt họ. Sẽ
không còn sự chết; cũng chẳng còn tang tóc, kêu than và đau khổ nữa, vì những
điều cũ đã biến mất."
5
Đấng ngự trên ngai phán: "Này đây Ta đổi mới mọi sự."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét