Ga 21,1-19
1 Sau đó, Đức Giê-su lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở Biển Hồ Ti-bê-ri-a. Người tỏ mình ra như thế này.
2 Ông Si-môn Phê-rô, ông Tô-ma gọi là Đi-đy-mô, ông Na-tha-na-en người Ca-na miền Ga-li-lê, các người con ông Dê-bê-đê và hai môn đệ khác nữa, tất cả đang ở với nhau.
3 Ông Si-môn Phê-rô nói với các ông: "Tôi đi đánh cá đây." Các ông đáp: "Chúng tôi cùng đi với anh." Rồi mọi người ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả.
4 Khi trời đã sáng, Đức Giê-su đứng trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Đức Giê-su.
5 Người nói với các ông: "Này các chú, không có gì ăn ư?" Các ông trả lời: "Thưa không."
6 Người bảo các ông: "Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá." Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá.
7 Người môn đệ được Đức Giê-su thương mến nói với ông Phê-rô: "Chúa đó!" Vừa nghe nói "Chúa đó!", ông Si-môn Phê-rô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển.
8 Các môn đệ khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ cách vào khoảng gần một trăm thước.
9 Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa.
10 Đức Giê-su bảo các ông: "Đem ít cá mới bắt được tới đây!"
11 Ông Si-môn Phê-rô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách.
12 Đức Giê-su nói: "Anh em đến mà ăn!" Không ai trong các môn đệ dám hỏi "Ông là ai?", vì các ông biết rằng đó là Chúa.
14 Đó là lần thứ ba Đức Giê-su tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi trỗi dậy từ cõi chết.
15 Khi các môn đệ ăn xong, Đức Giê-su hỏi ông Si-môn Phê-rô: "Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có mến Thầy hơn các anh em này không?" Ông đáp: "Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy." Đức Giê-su nói với ông: "Hãy chăm sóc chiên con của Thầy."
16 Người lại hỏi: "Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có mến Thầy không?" Ông đáp: "Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy." Người nói: "Hãy chăn dắt chiên của Thầy."
17 Người hỏi lần thứ ba: "Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy không?" Ông Phê-rô buồn vì Người hỏi tới ba lần: "Anh có yêu mến Thầy không?" Ông đáp: "Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự; Thầy biết con yêu mến Thầy." Đức Giê-su bảo: "Hãy chăm sóc chiên của Thầy.
18 Thật, Thầy bảo thật cho anh biết: lúc còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu tuỳ ý. Nhưng khi đã về già, anh sẽ phải dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn."
19 Người nói vậy, có ý ám chỉ ông sẽ phải chết cách nào để tôn vinh Thiên Chúa. Thế rồi, Người bảo ông: "Hãy theo Thầy."
Suy Niệm:
CHÚA NHẬT III PS-C
(Cv 5,27b-32.40b-41; Kh 5,11-14; Ga
21,1-19)
Trắc Nghiệm Về Lòng Yêu Mến
Kính thưa cộng đoàn phụng vụ,
Trong bối cảnh Chúa Phục Sinh hiện ra với
mẻ cá lạ, mà chúng ta vừa nghe trong bài Tin Mừng, Chúa trao quyền cho Phêrô
chăn dắt đoàn chiên. Trước khi trao quyền, Đức Giêsu đã trắc nghiệm về lòng yêu mến của Phêrô: “Con có yêu mến Thầy không?”
1. Chúa Giêsu nêu gương về
lòng mến
Đức Giêsu trở nên mẫu gương về lòng mến
khi Ngài bày tỏ tình yêu thương cho đến cùng trên thánh giá. Hơn nữa, Ngài đã
sống lại hiển vinh và xứng đáng lãnh nhận mọi uy quyền, vinh quang trên toàn
thể vũ trụ.
Thánh Gioan diễn tả trong đoạn sách Khải
Huyền: “Con Chiên đã bị giết nay xứng
đáng lãnh nhận phú quý và uy quyền, khôn ngoan cùng sức mạnh, danh dự với vinh
quang, và muôn lời cung chúc” (Kh 5,12). Chính hiến tế của Đức Giêsu trên
thập giá đã thay đổi tình trạng của con người và vũ trụ. Tất cả vũ trụ đều ca
ngợi Đức Giêsu, bởi vì yêu thương mà Ngài đã giải thoát con người và thế giới
khỏi quyền lực của ma quỷ và tội lỗi.
Tất cả chỉ vì lòng yêu mến Chúa Cha và
nhân loại.
2. “Con có yêu mến Thầy không?”
Vì thế mà hôm nay, Đức Giê-su hỏi Phêrô: “Con có yêu mến Thầy không?”. Chỉ khi nào
có tình yêu như Chúa muốn thì Phêrô mới xứng đáng lãnh nhận sứ vụ coi sóc đàn
chiên.
Không thể nào chăn dắt đàn chiên bằng
quyền lực. Chỉ có tình yêu mới có thể hướng dẫn và biến đổi lòng người. Tông đồ
trưởng hôm nay đã ba lần xác quyết về lòng yêu mến của mình: “Thầy biết con yêu mến thầy”.
Lòng mến là nền tảng căn bản và quan
trọng, bởi lẽ: “Đức tin, đức cậy, đức
mến, cả ba đều tồn tại. Nhưng đức mến là quan trọng nhất” (1 Cr 13,13).
3. Thực thi tình mến
Lòng yêu mến ấy, hôm nay các Tông đồ thực
thi cách cụ thể qua đoạn sách Cv mà chúng ta vừa nghe.
Vì được cảm nghiệm qua những lần gặp Đức
Giêsu Phục Sinh, nên các tông đồ đã sẵn sàng và can đảm loan báo biến cố vĩ đại
này, bất chấp mọi cấm đoán. Phêrô và các tông đồ bị bắt và bị điệu ra trước
Thượng Hội Đồng, nhưng các ngài vẫn làm chứng ngay giữa Thượng Hội Đồng Dothái.
Các ngài tuyên bố rằng: “Phải vâng lời
Thiên Chúa hơn vâng lời người phàm. Đức Giê-su đã bị các ông treo lên cây gỗ mà
giết đi; nhưng Thiên Chúa của chúng ta đã làm cho Người trỗi dậy .... Về những
sự kiện đó, chúng tôi xin làm chứng, cùng với Thánh Thần, Đấng mà Thiên Chúa đã
ban cho những ai vâng lời Người”. Không ai có thể bắt các tông đồ im lặng
trước biến cố Phục Sinh vinh hiển của Đức Giêsu. Quả vậy, nếu không có tình yêu
nồng nàn dành cho Đức Giêsu thì làm sao các ngài có thể “hân hoan bởi được coi là xứng đáng chịu khổ nhục vì danh Đức Giê-su”
được?
Các Tông đồ đã bước theo sát Thầy mình,
Đấng đã chấp nhận trở nên của lễ dâng lên cho Thiên Chúa qua việc hiến dâng cả
mạng sống để cứu chuộc nhân loại.
4. Chúng ta hôm nay: “Con có yêu mến Thầy không?”
Kính thưa cộng đoàn, phần chúng ta hôm
nay, câu hỏi của Chúa Giêsu cũng vẫn đang chất vấn mỗi người chúng ta “Con có yêu mến Thầy không?”.
Là môn đệ của Thầy, chúng ta đã yêu mến
Thầy như thế nào? Trước mặt Chúa, chúng ta có thể thưa lên như Phêrô: “Thầy biết con yêu mến thầy”. Chúng ta
phải bày tỏ lòng yêu mến ấy thế nào trong đời hàng ngày đây? Xin thưa, lòng yêu
mến ấy được thể hiện cách cụ thể qua việc không ngừng chúc tụng, ngời khen tình
yêu của Chúa và vui vẻ, can đảm loan báo Ngài cho người khác. Thậm chí dám can
đảm như các Tông đồ hôm nay: “lòng hân
hoan bởi được coi là xứng đáng chịu khổ nhục vì danh Đức Giê-su”.
Đức Giêsu luôn dành tình yêu thương cho
chúng ta. Ngài yêu thương đến cùng. Trên thánh giá, Ngài đã thốt lên: “Ta khát”. Vâng, Ngài khát gì? Ngài vẫn
khát khao tình yêu của tôi dành cho Ngài và dành cho anh chị em xung quanh mỗi
ngày một thêm lớn mạnh.
Lòng yêu mến Chúa còn được thể hiện cách
cụ thể qua việc chúng ta sẵn sàng phục vụ tha nhân, nhất là những người bất
hạnh, thiếu thốn, không chỗ tựa nương để họ họ cũng cảm nghiệm được rằng Chúa
đang yêu thương họ qua chúng ta. Khi yêu mến Chúa, chúng ta sẽ làm mọi sự đẹp
lòng Người.
Lạy Chúa Giêsu phục sinh, xin gia tăng
lòng mến trong lòng chúng con để chúng con cảm nghiệm được tình yêu của Chúa
dành cho chúng con thật lớn lao và chúng con hân hoan loan truyền tình yêu ấy
cho mọi người. Chúa đáng chúc tụng và ngợi khen muôn đời. Amen.
Lm. Jos. Anh Tuấn
Cv
5,27b-32.40b-41
27
Họ điệu các ông đến giữa Thượng Hội Đồng ; vị thượng tế hỏi các ông rằng:
28
"Chúng tôi đã nghiêm cấm các ông không được giảng dạy về danh ấy nữa, thế
mà các ông đã làm cho Giê-ru-sa-lem ngập đầy giáo lý của các ông, lại còn muốn
cho máu người ấy đổ trên đầu chúng tôi!"
29
Bấy giờ ông Phê-rô và các Tông Đồ khác đáp lại rằng: "Phải vâng lời Thiên
Chúa hơn vâng lời người phàm.
30
Đức Giê-su đã bị các ông treo lên cây gỗ mà giết đi; nhưng Thiên Chúa của cha
ông chúng ta đã làm cho Người trỗi dậy,
31
và Thiên Chúa đã ra tay uy quyền nâng Người lên, đặt làm thủ lãnh và Đấng Cứu
Độ, hầu đem lại cho Ít-ra-en ơn sám hối và ơn tha tội.
32
Về những sự kiện đó, chúng tôi xin làm chứng, cùng với Thánh Thần, Đấng mà
Thiên Chúa đã ban cho những ai vâng lời Người."
40
Họ cho gọi các Tông Đồ lại mà đánh đòn và cấm các ông không được nói đến danh
Đức Giê-su, rồi thả các ông ra.
41
Các Tông Đồ ra khỏi Thượng Hội Đồng, lòng hân hoan bởi được coi là xứng đáng chịu
khổ nhục vì danh Đức Giê-su.
Kh
5,11-14
11
Tôi thấy, và tôi nghe tiếng muôn vàn thiên thần ở chung quanh ngai, các Con Vật
và các Kỳ Mục. Số các thiên thần có tới ức ức triệu triệu.
12
Các vị lớn tiếng hô:
"Con Chiên đã bị giết nay xứng
đáng lãnh nhận
phú quý và uy quyền, khôn ngoan cùng
sức mạnh,
danh dự với vinh quang, và muôn lời
cung chúc."
13
Tôi lại nghe mọi loài thụ tạo trên trời, dưới đất, trong lòng đất, ngoài biển
khơi và vạn vật ở các nơi đó, tất cả đều tung hô:
"Xin kính dâng Đấng ngự trên ngai
và Con Chiên
lời chúc tụng cùng danh dự, vinh quang
và quyền năng
đến muôn thuở muôn đời!"
14
Bốn Con Vật thưa: "A-men." Và các Kỳ Mục phủ phục xuống thờ lạy.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét