1 Còn Đức Giê-su thì đến núi Ô-liu.
2 Vừa tảng sáng, Người trở lại Đền Thờ. Toàn dân đến với Người. Người ngồi xuống giảng dạy họ.
3 Lúc đó, các kinh sư và người Pha-ri-sêu dẫn đến trước mặt Đức Giê-su một phụ nữ bị bắt gặp đang ngoại tình. Họ để chị ta đứng ở giữa,
4 rồi nói với Người: "Thưa Thầy, người đàn bà này bị bắt quả tang đang ngoại tình.
5 Trong sách Luật, ông Mô-sê truyền cho chúng tôi phải ném đá hạng đàn bà đó. Còn Thầy, Thầy nghĩ sao?"
6 Họ nói thế nhằm thử Người, để có bằng cớ tố cáo Người. Nhưng Đức Giê-su cúi xuống lấy ngón tay viết trên đất.
7 Vì họ cứ hỏi mãi, nên Người ngẩng lên và bảo họ: "Ai trong các ông sạch tội, thì cứ việc lấy đá mà ném trước đi."
8 Rồi Người lại cúi xuống viết trên đất.
9 Nghe vậy, họ bỏ đi hết, kẻ trước người sau, bắt đầu từ những người lớn tuổi. Chỉ còn lại một mình Đức Giê-su, và người phụ nữ thì đứng ở giữa.
10 Người ngẩng lên và nói: "Này chị, họ đâu cả rồi? Không ai lên án chị sao?"
11 Người đàn bà đáp: "Thưa ông, không có ai cả." Đức Giê-su nói: "Tôi cũng vậy, tôi không lên án chị đâu! Thôi chị cứ về đi, và từ nay đừng phạm tội nữa!"
Suy Niệm:
Chúa Nhật V MC-C
(Is 43,16-21; Pl
3,8-14; Ga 8,1-11)
ĐỨNG Ở GIỮA
Kính thưa cộng đoàn phụng vụ,
Chúa Nhật thứ V mùa chay được gọi là
“Chúa Nhật ném đá”, vì câu chuyện trong bài Tin Mừng, các Kinh Sư và những người
Pharisiêu dẫn đến cho Chúa Giêsu một người phụ nữ phạm tội ngoại tình và yêu cầu
ném đá theo luật. Có một chi tiết con muốn mời cộng đoàn lưu tâm: người ta lôi
chị đến và cho đứng ở giữa. Việc chị
đứng ở giữa Chúa Giêsu và đám đông có ý nghĩa gì?
1.
Đứng ở giữa để chịu xét xử
Người phụ nữ bị bắt qua tang phạm tội
ngoại tình. Theo luật Môsê thì chị phải bị ném đá cho đến chết. Đó là bản án chị
phải chịu nếu chị được đưa đến với các thượng tế và Kinh Sư. Nhưng hôm nay, vì
người ta muốn gài bẫy Chúa Giêsu để tìm cách tố cáo Người, nên họ dẫn chị đến với
Người để nhờ Người phán xử.
Chị đứng ở giữa Chúa Giêsu và đám
đông, trong tư cách là "bị cáo", chịu xét xử về tội lỗi của mình, không biện minh.
Vị quan toà được mời xét xử hôm nay lại
rất lạ. Ngài không nói một lời nào, chỉ cúi xuống và viết trên đất; trong khi
đám đông thì hung hăng đòi ném đá người phụ nữ này. Vì họ gặng hỏi mãi nên ngài
ngẩng đầu lên và phán: "Ai trong các
ông sạch tội, thì cứ việc lấy đá mà ném trước đi." (c.7). Nghe thế, mọi
người đều cúi mặt xét mình. Họ xét thấy chẳng ai sạch tội cả nên kẻ trước người
sau xấu hổ rút lui hết. Chỉ còn lại một mình Chúa Giêsu và người phụ nữ thì đứng
ở giữa.
2.
Đứng ở giữa lòng thương xót Chúa
Thánh Gioan tường thuật cho chúng ta,
sau khi những người tố cáo chị phụ nữ rút lui hết thì chỉ còn một mình Chúa
Giêsu và người phụ nữ thì đứng ở giữa.
Chi tiết này chúng ta cảm thấy hơi lạ.
Khi có cả đám đông mà người phụ nữ đứng ở giữa thì dễ hiểu; đàng này, chỉ còn một
mình Chúa Giêsu với người phụ nữ thôi mà thánh Gioan vẫn nói chị đứng ở giữa. Chắc
hẳn thánh Gioan phải có ẩn ý gì. Các nhà chú giải cho biết, thánh Ga muốn nói rằng
chị đang đứng ở giữa Lòng Thương Xót của Chúa. Giờ đây chỉ còn lại 1 người
đáng thương và Chúa Giêsu là chính Tình Thương. Ngài đã dùng tình thương để làm
thay đổi cuộc đời của chị. Chị đang đứng ở giữa Đấng là tình thương và đã đụng được
đến lòng thương xót của Chúa.
Lòng thương xót của Thiên Chúa đã là tiếng
vang vọng từ trong Cựu Ước, khi Ngài hứa sẽ thực hiện những điều mới lạ cho dân Ngài, mà chúng ta lắng nghe
trong bài đọc I: “Ta sẽ mở một con đường
giữa sa mạc, khơi những dòng sông tại vùng đất khô cằn” (c.19). Tia sáng hi
vọng ấy đã mở ra cho dân Do Thái một lối đi về để phục hưng đất nước của mình,
không phải làm nô lệ bên Babilon nữa.
Cũng trong tâm tình ấy, thánh Phaolô hôm
nay giãi bầy cảm nghiệm của mình với tín hữu Philipphê. Phaolô đã cảm nghiệm
được tình thương và sự tha thứ của Chúa qua việc được biết Đức Kitô, được
Ngài biến đổi và được kết hợp với Ngài. Giờ đây, chỉ Đức Kitô mới là ơn cứu độ
và ý nghĩa duy nhất của đời sống ngài. Phaolô quả quyết: “Tôi coi tất cả mọi sự là thiệt thòi, so với mối lợi tuyệt vời, là được
biết Đức Kitô Giê-su, Chúa của tôi. Vì Người tôi đành mất hết, và tôi coi tất cả
như rác, để được Đức Kitô” (c.8). Ông quên đi quá khứ như Chúa đã quên đi
quá khứ của ông và “lao mình về phía trước”
(c.13) để được nên một với Đức Kitô.
Như thế, dân Chúa xưa và thánh Phaolô
cũng giống như người phụ nữ đã được Chúa thứ tha tất cả và Chúa mời gọi: đừng
phạm tội nữa.
3.
Đừng phạm tội nữa
Quả thật, Thiên Chúa ghét tội chứ không
ghét kẻ có tội. Sau khi tuyên trắng án cho người phụ nữ, Đức Giêsu nhắn nhủ: “từ nay đừng phạm tội nữa” (c.11). Điều
đó có nghĩa là, sau khi đã được lãnh nhận ơn tha thứ thì cần bước đi trong đời
sống mới.
Kính thưa cộng đoàn, trong mùa chay
thánh này, và trong suốt cuộc đời, ai trong chúng ta cũng có dịp cảm nghiệm
được tình yêu thương xót của Chúa dành cho mình qua việc được Chúa thứ tha,
được chữa lành, được biến đổi cuộc đời. Chúng ta thật hạnh phúc vì mình cũng
đang được đứng ở giữa lòng thương xót của Chúa. Lời Đức Giêsu nói với
người phụ nữ năm xưa: “Tôi không lên án
chị đâu. Thôi chị cứ về đi, và từ nay đừng phạm tội nữa” (c.11), cũng là lời
Chúa đang nói với mỗi người chúng ta hôm nay. Chúa cũng không kết án chúng ta. Ngài tha thứ, nhưng ngài mời gọi chúng ta hoán cải, biến đổi cuộc đời của mình, không bước theo
những con đường lầm.
Nguyện xin tình yêu và lòng thương xót của
Thiên Chúa luôn ở cùng chúng ta. Khi được đứng
ở giữa lòng thương xót của Chúa, chúng ta sẽ biết loại bỏ khỏi mình tính
xét đoán, chỉ trích người khác để có được sự cảm thông thay vì kết án, để yêu
thương thay vì hận thù. Amen.
Lm. Jos. Anh Tuấn
Is 43,16-21
16 Đây
là lời ĐỨC CHÚA,
Đấng
đã vạch một con đường giữa đại dương,
một
lối đi giữa sóng nước oai hùng,
17 Đấng
đã cho xuất trận nào chiến xa chiến mã,
nào
tướng mạnh binh hùng:
-
tất cả đã nằm xuống, và không còn trỗi dậy,
đã
bị dập đi, tắt ngấm như tim đèn.
18 Người
phán như sau:
"Các
ngươi đừng nhớ lại những chuyện ngày xưa,
chớ
quan tâm về những việc thuở trước.
19 Này
Ta sắp làm một việc mới,
việc
đó manh nha rồi, các ngươi không nhận thấy hay sao?
Phải,
Ta sẽ mở một con đường giữa sa mạc,
khơi
những dòng sông tại vùng đất khô cằn.
20 Loài
dã thú, chó rừng và đà điểu, đều sẽ tôn vinh Ta;
vì
Ta cho nước chảy ngay giữa sa mạc,
khơi
những dòng sông tại vùng đất khô cằn,
cho
dân Ta tuyển chọn được giải khát.
21 Ta
đã gầy dựng cho Ta dân này,
chúng
sẽ lên tiếng ngợi khen Ta.
Pl 3,8-14
8 Hơn nữa, tôi coi tất cả mọi sự là thiệt
thòi, so với mối lợi tuyệt vời, là được biết Đức Ki-tô Giê-su, Chúa của tôi. Vì
Người, tôi đành mất hết, và tôi coi tất cả như rác, để được Đức Ki-tô
9 và được kết hợp với Người. Được như vậy,
không phải nhờ sự công chính của tôi, sự công chính do luật Mô-sê đem lại,
nhưng nhờ sự công chính do lòng tin vào Đức Ki-tô, tức là sự công chính do
Thiên Chúa ban, dựa trên lòng tin.
10 Vấn đề là được biết chính Đức Ki-tô,
nhất là biết Người quyền năng thế nào nhờ đã phục sinh, cùng được thông phần những
đau khổ của Người, nhờ nên đồng hình đồng dạng với Người trong cái chết của Người,
11 với hy vọng có ngày cũng được sống lại
từ trong cõi chết.
12 Nói thế, không phải là tôi đã đoạt giải,
hay đã nên hoàn thiện đâu ; nhưng tôi đang cố gắng chạy tới, mong chiếm đoạt, bởi
lẽ chính tôi đã được Đức Ki-tô Giê-su chiếm đoạt.
13 Thưa anh em, tôi không nghĩ mình đã
chiếm được rồi. Tôi chỉ chú ý đến một điều, là quên đi chặng đường đã qua, để
lao mình về phía trước.
14 Tôi chạy thẳng tới đích, để chiếm được
phần thưởng từ trời cao Thiên Chúa dành cho kẻ được Người kêu gọi trong Đức
Ki-tô Giê-su.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét