1 Sau đó, nhân dịp lễ của người
Do-thái, Đức Giê-su lên Giê-ru-sa-lem.
2 Tại Giê-ru-sa-lem, gần Cửa
Chiên, có một hồ nước, tiếng Híp-ri gọi là Bết-da-tha. Hồ này có năm hành lang.
3
Nhiều người đau ốm, đui mù, què quặt, bất toại nằm la liệt ở đó, chờ cho
nước động,
5 Ở đó, có một người đau ốm đã ba
mươi tám năm.
6 Đức Giê-su thấy anh ta nằm đấy
và biết anh sống trong tình trạng đó đã lâu, thì nói: "Anh có muốn khỏi bệnh
không?"
7 Bệnh nhân đáp: "Thưa Ngài,
khi nước khuấy lên, không có người đem tôi xuống hồ. Lúc tôi tới đó, thì đã có
người khác xuống trước mất rồi!"
8 Đức Giê-su bảo: "Anh hãy
trỗi dậy, vác chõng mà đi!"
9 Người ấy liền được khỏi bệnh,
vác chõng và đi được.
Hôm đó lại là ngày sa-bát.
10 Người Do-thái mới nói với kẻ
được khỏi bệnh: "Hôm nay là ngày sa-bát, anh không được phép vác chõng!"
11 Nhưng anh đáp: "Chính người
chữa tôi khỏi bệnh đã nói với tôi: 'Anh hãy vác chõng mà đi!'"
12 Họ hỏi anh: "Ai là người
đã bảo anh: ' Vác chõng mà đi '?"
13 Nhưng người đã được khỏi bệnh
không biết là ai. Quả thế, Đức Giê-su đã lánh đi, vì có đám đông ở đấy.
14 Sau đó, Đức Giê-su gặp người ấy
trong Đền Thờ và nói: "Này, anh đã được khỏi bệnh. Đừng phạm tội nữa, kẻo
lại phải khốn hơn trước!"
15 Anh ta đi nói với người
Do-thái: Đức Giê-su là người đã chữa anh khỏi bệnh.
16 Do đó, người Do-thái chống đối
Đức Giê-su, vì Người hay chữa bệnh ngày sa-bát.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét