43 Sau hai ngày, Đức Giê-su bỏ
nơi đó đi Ga-li-lê.
44 Chính Người đã quả quyết: ngôn
sứ không được tôn trọng tại quê hương mình.
45 Khi Người đến Ga-li-lê, dân
chúng trong miền đón tiếp Người, vì đã được chứng kiến tất cả những gì Người
làm tại Giê-ru-sa-lem trong dịp lễ, bởi lẽ chính họ cũng đã đi dự lễ.
46 Vậy Đức Giê-su trở lại Ca-na
miền Ga-li-lê, là nơi Người đã làm cho nước hoá thành rượu. Bấy giờ có một sĩ
quan cận vệ của nhà vua có đứa con trai đang bị bệnh tại Ca-phác-na-um.
47 Khi nghe tin Đức Giê-su từ
Giu-đê đến Ga-li-lê, ông tới gặp và xin Người xuống chữa con ông vì nó sắp chết.
48 Đức Giê-su nói với ông:
"Các ông mà không thấy dấu lạ điềm thiêng thì các ông sẽ chẳng tin đâu!"
49 Viên sĩ quan nói: "Thưa
Ngài, xin Ngài xuống cho, kẻo cháu nó chết mất!"
50 Đức Giê-su bảo:
"Ông cứ về đi, con ông sống." Ông tin vào lời Đức Giê-su nói với
mình, và ra về.
51 Ông còn đang đi xuống, thì gia
nhân đã đón gặp và nói là con ông sống rồi.
52 Ông hỏi họ con ông đã bắt đầu
khá hơn vào giờ nào. Họ đáp : "Hôm qua, vào lúc một giờ trưa thì cậu hết sốt."
53 Người cha nhận ra là vào đúng
giờ đó, Đức Giê-su đã nói với mình: "Con ông sống", nên ông và cả nhà
đều tin.
54 Đó là dấu lạ thứ hai Đức
Giê-su đã làm, khi Người từ miền Giu-đê đến miền Ga-li-lê.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét