Lc 1,1-4; 4,14-21
1 Thưa ngài Thê-ô-phi-lô đáng kính, có nhiều người đã ra công soạn bản tường thuật những sự việc đã được thực hiện giữa chúng ta.
2 Họ viết theo những điều mà các người đã được chứng kiến ngay từ đầu và đã phục vụ lời Chúa truyền lại cho chúng ta.
3 Tôi cũng vậy, sau khi đã cẩn thận tra cứu đầu đuôi mọi sự, thì thiết tưởng cũng nên tuần tự viết ra để kính tặng ngài,
4 mong ngài sẽ nhận thức được rằng giáo huấn ngài đã học hỏi thật là vững chắc.
4 14 Được quyền năng Thần Khí thúc đẩy, Đức Giê-su trở về miền Ga-li-lê, và tiếng tăm Người đồn ra khắp vùng lân cận.
15 Người giảng dạy trong các hội đường, và được mọi người tôn vinh.
16 Rồi Đức Giê-su đến Na-da-rét, là nơi Người sinh trưởng. Người vào hội đường như Người vẫn quen làm trong ngày sa-bát, và đứng lên đọc Sách Thánh.
17 Họ trao cho Người cuốn sách ngôn sứ I-sai-a. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng:
18 Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức,
19 công bố một năm hồng ân của Chúa.
20 Đức Giê-su cuộn sách lại, trả cho người giúp việc hội đường, rồi ngồi xuống. Ai nấy trong hội đường đều chăm chú nhìn Người.
21 Người bắt đầu nói với họ: "Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe."
Suy Niệm:
CHÚA NHẬT III TN-C
(Nkm 8,2-4a.5-6.8-10; 1Cr 12,12-30; Lc 1,1-4; 4,14-21)
SỨ MẠNG LOAN TIN MỪNG
“Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức
dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn.” (Lc 4,18)
Kính thưa cộng đoàn phụng vụ,
Lời Chúa Chúa nhật III mùa thường niên
hôm nay, giới thiệu cho chúng ta sứ mạng loan báo Tin Mừng của Chúa Giêsu. Đó
cũng là sứ mạng của mỗi người chúng ta.
1.
Sứ mạng loan báo Tin Mừng
Chúa Giêsu đã nhận lãnh sứ mạng loan báo
Tin Mừng từ Chúa Cha, trong sự thúc đẩy của Chúa Thánh Thần. Sau một thời gian
dong duổi đó đây để giảng dạy và chữa lành, hôm nay, Chúa Giêsu trở về quê
hương Nadarét là nơi Ngài đã sinh trưởng. Vào ngày Sabát, Ngài đến hội đường
như thói quen của người Dothái ngoan đạo vẫn làm.
Chúng ta biết, vào thời Chúa Giêsu, tại
Israel có hai nơi dành cho việc phụng tự là Đền thờ và Hội đường. Chỉ có một Đền
thờ tại Giêrusalem; còn Hội đường thì làng nào cũng có. Đền thờ là nơi dân Chúa
dâng hy lễ cho Thiên Chúa, vào những dịp đặc biệt như lễ vượt qua hay lễ lều…
Còn Hội đường là nơi dành cho việc giáo huấn hàng tuần. Người ta quy tụ tại Hội
đường để lắng nghe Lời Chúa, nghe giải thích Lời Chúa và cố gắng áp dụng vào cuộc
sống. Bất cứ người Dothái trưởng thành nào cũng có quyền được lên tiếng ở đó,
nhưng thường những người coi sóc hội đường hay giao cho ai thông thạo Kinh
Thánh làm việc này.
Hôm nay, Chúa Giêsu đã được mời đọc và
giải thích Sách Thánh. Ngài đã công bố lời tiên báo của ngôn sứ Isaia (61,1-2)
về sứ mạng của Đấng Cứu Thế: “Thần Khí
Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn.”
(Lc 4,18). Và Chúa Giêsu đã kết luận rằng lời ấy hôm nay đã được ứng nghiệm nơi
chính bản thân Ngài. Nói cách khác, Ngài xác nhận chính Ngài là Đấng Mêsia mà
muôn dân mong đợi.
Sứ mạng của Chúa Giêsu hôm nay cũng là sứ
mạng của mỗi người tín hữu đang bước theo Thầy của mình. Trước khi về trời Chúa
Giêsu đã giao sứ mạng loan báo Tin Mừng cho toàn thể Giáo hội: "Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan
báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo” (Mc16,15). Sứ mạng ấy Giáo hội của Chúa
vẫn đang tiếp tục trung thành loan báo. Nhiều người cho rằng sứ mạng loan báo
tin mừng là của linh mục hay tu sĩ thôi, còn tôi làm sao có thể loan báo Tin Mừng!
Xin thưa, Chúa Giêsu không trao cho sứ mạng ấy cho riêng ai, chỉ có điều mỗi
người loan báo trong vai trò của riêng mình, vì sứ mạng loan báo Tin Mừng ấy mỗi
người tín hữu đã lãnh nhận trong ngày chịu phép rửa tội.
2 Nội
dung loan báo Tin Mừng
Thế nhưng, kính thưa cộng đoàn, chúng ta
phải loan báo Tin Mừng nào đây? Xin
thưa, Chúa Giêsu và Lời của Ngài chính là Tin Mừng trọng đại nhất mà chúng ta cần
loan báo. Ngang qua Chúa Giêsu, tình yêu thương xót của Chúa Cha được thể hiện.
Chúa Giêsu đã trở nên gương mẫu cho người sứ giả loan báo Tin Mừng. Ngài loan
báo Tin Mừng giải thoát cho con người: Tin Mừng được đến với người nghèo hèn, cho
kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự
do cho người bị áp bức, công bố một năm hồng ân của Chúa (x.Lc 4,18-19). Những Lời
của Chúa còn được giữ lại trong Sách Thánh mà chúng ta được diễm phúc lắng nghe,
suy niệm mỗi ngày.
Bài đọc I hôm nay, ngôn sứ Nơkhemia cho
chúng ta thấy hoàn cảnh của dân Chúa vào thời hậu lưu đầy. Họ chẳng còn gì để
bám víu: đền thờ thì chẳng còn, tế tự cũng không, cơ chế cũng mất, thậm chí miền
đất hứa cũng tan hoang; họ chỉ còn Lề Luật là kim chỉ nam để số người còn sót lại
được an ủi và qua đó họ tìm ra một lối sống phù hợp hầu được Chúa thương cứu
thoát.
Hoàn cảnh của dân Chúa thời Cựu Ước xưa giúp
chúng ta không ngừng đào sâu, suy niệm, học hỏi Lời Chúa mỗi ngày để Lời Chúa
trở nên sức sống cho chúng ta. Quả thật, “Lời
Chúa là thần khí và là sự sống” (x.Ga6,63c) như câu đáp ca mà chúng ta vừa
đọc. Chỉ khi nào Lời Chúa trở nên sức sống cho chúng ta thì khi đó chúng ta mới
có thể làm lan toả sức sống ấy đến mọi người xung quanh.
3.
Loan báo bằng gương sáng trong đời sống
Nhiều người vẫn cho rằng loan báo Tin Mừng
thật là khó. Tôi loan báo thì ai nghe! Nhưng Tin Mừng được loan báo không chỉ bằng
lời mà còn bằng chính gương sáng đời sống của chúng ta. Thực ra, loan báo Tin Mừng
bằng gương sáng đời sống còn có sức mạnh gấp ngàn lần loan báo bằng lời. Là người
học sinh, chúng ta có thể loan báo Tin Mừng bằng việc sống thật thà, ngay thẳng
vì Thiên Chúa là sự thật. Là một thương gia, chúng ta có thể loan báo Tin Mừng
bằng việc giữ chữ tín vì Thiên Chúa là Đấng tín trung. Là người cha, người mẹ,
chúng ta có thể loan báo Tin Mừng bằng việc sống thuỷ chung và yêu thương vì
Thiên Chúa là tình yêu.
Trong bài đọc II hôm nay, thánh Phaolô
cho chúng ta thấy gương sáng trong việc
loan báo Tin Mừng là sự hiệp nhất yêu thương. Ngài sánh ví Giáo Hội như một
thân thể nhiệm mầu, trong đó Đức Giêsu Kitô là đầu và các Kitô hữu là chi thể.
Trong một thân thể thì không có sự chia rẽ; trái lại, mỗi bộ phận đều liên đới
với nhau và bổ túc cho nhau. Chính trong sự hiệp nhất yêu thương ấy mà “mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của
Thầy” (Ga 13,35). Như vậy, mọi người đều có thể loan báo Tin Mừng cách dễ
dàng bằng chính gương sáng đời sống của mình, một đời sống luôn rập theo Tin Mừng
của Đức Kitô.
Kính thưa cộng đoàn, nhìn vào sứ mạng của
Đức Kitô hôm nay để chúng ta cũng ý thức về chính sứ mạng của mình: sứ mạng loan
báo Tin Mừng. Nội dung Tin Mừng cần loan báo là chính Chúa Giêsu và Lời của
Ngài. Chúa Giêsu là hiện thân của tình yêu thương xót mà Chúa Cha ban cho nhân
loại. Chúng ta có thể loan báo Tin Mừng bằng lời, nhưng nhất là bằng gương sáng
đời sống hiệp nhất, yêu thương, tín trung, bác ái, tha thứ và dám nói lên sự thật.
Xin cho đời sống chúng ta luôn thấm đẫm
Tin Mừng của Chúa, để mọi lời nói, việc làm của chúng ta đều có sức chuyển tải
Tin Mừng cứu độ. Amen.
Lm. Jos. Anh Tuấn
Nkm 8,2-4a.5-6.8-10
2 Hôm ấy là ngày mồng một tháng thứ bảy,
ông Ét-ra cũng là tư tế đem sách Luật ra trước mặt cộng đồng gồm đàn ông, đàn
bà và tất cả các trẻ em đã tới tuổi khôn.
3 Ông đứng ở quảng trường phía trước cửa
Nước, đọc sách Luật trước mặt đàn ông, đàn bà và tất cả các trẻ em đã tới tuổi
khôn. Ông đọc từ sáng sớm tới trưa, và toàn dân lắng tai nghe sách Luật.
4
Kinh sư Ét-ra đứng trên bục gỗ đã đóng sẵn để dùng vào việc này. Bên cạnh
ông, phía tay mặt, có các ông : Mát-tít-gia, Se-ma, A-na-gia, U-ri-gia,
Khin-ki-gia và Ma-a-xê-gia; phía tay trái, có các ông: Pơ-đa-gia, Mi-sa-ên,
Man-ki-gia, Kha-sum, Khát-bát-đa-na, Dơ-khác-gia và Mơ-su-lam.
5 Ông Ét-ra mở sách ra trước mặt toàn
dân, vì ông đứng cao hơn mọi người. Khi ông mở sách ra thì mọi người đứng dậy.
6 Bấy giờ ông Ét-ra chúc tụng ĐỨC CHÚA
là Thiên Chúa vĩ đại, và toàn dân giơ tay lên đáp rằng: "A-men! A-men!"
Rồi họ sấp mặt sát đất mà thờ lạy ĐỨC CHÚA.
8 Ông Ét-ra và các thầy Lê-vi đọc rõ
ràng và giải thích sách Luật của Thiên Chúa, nhờ thế mà toàn dân hiểu được những
gì các ông đọc.
9 Bấy giờ ông Nơ-khe-mi-a, tổng đốc, ông
Ét-ra, tư tế kiêm kinh sư, cùng các thầy Lê-vi là những người đã giảng giải Luật
Chúa cho dân chúng, nói với họ rằng: "Hôm nay là ngày thánh hiến cho ĐỨC
CHÚA là Thiên Chúa của anh em, anh em đừng sầu thương khóc lóc." Sở dĩ ông
nói thế là vì toàn dân đều khóc khi nghe lời sách Luật.
10 Ông Ét-ra còn nói với dân chúng rằng:
"Anh em hãy về ăn thịt béo, uống rượu ngon và gửi phần cho những người
không sẵn của ăn, vì hôm nay là ngày thánh hiến cho Chúa chúng ta. Anh em đừng
buồn bã, vì niềm vui của ĐỨC CHÚA là thành trì bảo vệ anh em."
1Cr 12,12-30
12 Thật vậy, ví như thân thể người ta chỉ
là một, nhưng lại có nhiều bộ phận, mà các bộ phận của thân thể tuy nhiều,
nhưng vẫn là một thân thể, thì Đức Ki-tô cũng vậy.
13 Thật thế, tất cả chúng ta, dầu là
Do-thái hay Hy-lạp, nô lệ hay tự do, chúng ta đều đã chịu phép rửa trong cùng một
Thần Khí để trở nên một thân thể. Tất cả chúng ta đã được đầy tràn một Thần Khí
duy nhất.
14 Thật vậy, thân thể gồm nhiều bộ phận,
chứ không phải chỉ có một mà thôi.
15 Giả như chân có nói: "Tôi không
phải là tay, nên tôi không thuộc về thân thể", thì cũng chẳng vì thế mà nó
không thuộc về thân thể.
16 Giả như tai có nói : "Tôi không
phải là mắt, vậy tôi không thuộc về thân thể", thì cũng chẳng vì thế mà nó
không thuộc về thân thể.
17 Giả như toàn thân chỉ là mắt, thì lấy
gì mà nghe? Giả như toàn thân chỉ là tai, thì lấy gì mà ngửi?
18 Nhưng Thiên Chúa đã đặt mỗi bộ phận
vào một chỗ trong thân thể như ý Người muốn.
19 Giả như tất cả chỉ là một thứ bộ phận,
thì làm sao mà thành thân thể được?
20 Như thế, bộ phận tuy nhiều mà thân thể
chỉ có một.
21 Vậy mắt không có thể bảo tay:
"Tao không cần đến mày"; đầu cũng không thể bảo hai chân: "Tao
không cần chúng mày."
22 Hơn nữa, những bộ phận xem ra yếu đuối
nhất thì lại là cần thiết nhất;
23 và những bộ phận ta coi là tầm thường
nhất, thì ta lại tôn trọng hơn cả. Những bộ phận kém trang nhã, thì ta lại mặc
cho chúng trang nhã hơn hết.
24 Còn những bộ phận trang nhã thì không
cần gì cả. Nhưng Thiên Chúa đã khéo xếp đặt các bộ phận trong thân thể, để bộ
phận nào kém thì được tôn trọng nhiều hơn.
25 Như thế, không có chia rẽ trong thân
thể, trái lại các bộ phận đều lo lắng cho nhau.
26 Nếu một bộ phận nào đau, thì mọi bộ
phận cùng đau. Nếu một bộ phận nào được vẻ vang, thì mọi bộ phận cũng vui
chung.
27 Vậy anh em, anh em là thân thể Đức
Ki-tô, và mỗi người là một bộ phận.
28 Trong Hội Thánh, Thiên Chúa đã đặt một
số người, thứ nhất là các Tông Đồ, thứ hai là các ngôn sứ, thứ ba là các thầy dạy,
rồi đến những người được ơn làm phép lạ, được những đặc sủng để chữa bệnh, để
giúp đỡ người khác, để quản trị, để nói các thứ tiếng lạ.
29 Chẳng lẽ ai cũng là tông đồ? Chẳng lẽ
ai cũng là ngôn sứ, ai cũng là thầy dạy sao? Chẳng lẽ ai cũng được ơn làm phép
lạ,
30 ai cũng được ơn chữa bệnh sao? Chẳng
lẽ ai cũng nói được các tiếng lạ, ai cũng giải thích được các tiếng lạ sao?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét