Ga 20,19-23
19 Vào chiều ngày ấy, ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Do-thái. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói: "Bình an cho anh em!"
20 Nói xong, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa.
21 Người lại nói với các ông: "Bình an cho anh em! Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em."
22 Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo: "Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần.
23 Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ."
Suy Niệm:
LỄ CHÚA THÁNH THẦN
HIỆN XUỐNG-B
(Cv 2,1-11; 1Cr
12,3b-7.12-13; Ga 20,19-23)
NGÔN NGỮ CỦA THÁNH THẦN
Kính thưa cộng đoàn phụng vụ,
Chúng ta cử hành lễ Chúa Thánh Thần hiện
xuống, cũng là ngày kết thúc mùa phục sinh. Chúa Thánh Thần hiện xuống trên các
Tông đồ trong ngày lễ Ngũ Tuần, ban cho các ngài ơn ngôn ngữ để loan
truyền những mầu nhiệm của Thiên Chúa. Các Tông đồ cũng như mỗi người chúng ta
đều phải học NGÔN
NGỮ CỦA THÁNH THẦN.
1.
Ngôn ngữ của Thánh Thần là ngôn ngữ của đức tin
Trong bài đọc I, các dân nước quy tụ về
Giêrusalem cử hành ngày lễ Ngũ Tuần, 50 ngày sau khi Chúa phục sinh. Chính
trong ngày đó, Thánh Thần được tuôn đổ xuống trên các Tông đồ. Với sức mạnh và
quyền năng của Thánh Thần các Tông đồ công bố các mầu nhiệm đức tin.
Những người lắng nghe các Tông đồ hôm
nay phải thốt lên: "Những người đang
nói đó không phải là người Ga-li-lê cả ư? Thế sao mỗi người chúng ta lại nghe họ
nói tiếng mẹ đẻ của chúng ta?” (c.7-8). Các Tông đồ là những người chài lưới
nghèo, đâu có được học ngoại ngữ. Nhưng khi các ngài “loan báo những kỳ công của Thiên Chúa” (c.11) thì mọi người đều được
Thánh Thần tác động để họ hiểu được các mầu nhiệm đức tin.
Thánh Phaolô khẳng định với chúng ta
trong bài đọc II: “không ai có thể nói rằng:
"Đức Giê-su là Chúa", nếu người ấy không ở trong Thần Khí” (c.3).
Chỉ khi nào ở trong Thánh Thần chúng ta mới dám chắc rằng lời tuyên xưng đức
tin của chúng ta là chuẩn mực.
Kính thưa cộng đoàn, trong một đức
tin, người loan báo và người lắng nghe đều hiểu nhau. Ngôn ngữ của đức tin
là ngôn ngữ chung cho tất cả những ai tin và đón nhận quyền năng của Thánh Thần.
Xin Thánh Thần Chúa ban cho chúng ta ơn đức tin mạnh mẽ để chúng ta hiểu được nhau
khi cùng tuyên xưng một đức tin trong Hội Thánh.
2.
Ngôn ngữ của Thánh Thần là ngôn ngữ của hiệp nhất
Chúa Thánh Thần được trao ban. Ngài là dấu
chỉ của sự hiệp nhất. Chúa Thánh Thần nối kết cộng đoàn nên một.
Sách Cv tường thuật cho chúng ta tâm
tình của cộng đoàn tín hữu tiên khởi sau ngày lễ Ngũ Tuần: “Họ đồng tâm nhất trí, ngày ngày chuyên cần đến
Đền Thờ. Khi làm lễ bẻ bánh tại tư gia, họ dùng bữa với lòng đơn sơ vui vẻ.”
(Cv 2,46). Chính sự hiệp nhất ấy là nền tảng vững chắc để họ sống và làm chứng
cho đức tin của mình.
Sự hiệp nhất trong Thánh Thần, được
thánh Phaolô diễn tả trong bài đọc II, như là sự liên đới trong một thân thể: “Thật thế, tất cả chúng ta, dầu là Do-thái
hay Hy-lạp, nô lệ hay tự do, chúng ta đều đã chịu phép rửa trong cùng một Thần
Khí để trở nên một thân thể” (c.13).
Kính thưa cộng đoàn, khi người tín hữu
chúng ta sống hiệp nhất yêu thương là chúng ta đang thực hành ngôn ngữ
mà Thánh Thần ban cho chúng ta.
Thế mạnh của người tín hữu chúng ta là sự
hiệp nhất. Nhưng chúng ta không hiệp nhất theo kiểu cấu kết băng đảng hay thống
nhất trên môi miệng mà chúng ta hiệp nhất đích thực từ lời nói đến việc làm, từ
đức tin đến hành động. Chúng ta hiệp nhất như trong một thân thể, mọi chi thể
cùng được thông chia sự sống và sẻ chia nỗi khổ đau.
3.
Ngôn ngữ của Thánh Thần là ngôn ngữ của bình an
Sau cùng, ngôn ngữ của Thánh Thần là
ngôn ngữ của bình an. Có sức mạnh của Thần Khí là chúng ta có bình an.
Trong bài Phúc âm, ngay sau khi Chúa phục
sinh xuất hiện cho các Tông đồ, lời đầu tiên Ngài chào chúc là "Bình an cho anh em!" (c.19.21).
Ngài không chỉ chào chúc bình an 1 lần mà đến 2 lần. Ơn bình an Ngài vẫn hằng ấp
ủ và sẻ chia với các môn đệ trước cuộc khổ nạn nữa (x.Ga 14,27). Ơn bình an ấy
chính là Thánh Thần mà Chúa Giêsu hôm nay “Người
thổi hơi vào các ông và bảo: Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần” (c.22).
Chúa Thánh Thần là nguồn mạch bình an. Với
ơn bình an của Chúa Thánh Thần, các Tông đồ, các nhà truyền giáo và các thánh tử
đạo đã vượt qua được mọi nỗi gian khổ khi phải làm chứng cho đức tin.
Kính thưa cộng đoàn, khi chúng ta sống
bình an là chúng ta đang nói ngôn ngữ của Thánh Thần. Bình an ở đây không đồng
nghĩa với việc không có bất trắc, không có sóng gió, không có chống đối. Chúa
Thánh Thần trao ban bình an và sức mạnh của Ngài cho chúng ta để chúng ta vượt
thắng được những thử thách, những khó khăn bất trắc, những sóng gió của đời sống
và đời sống chứng nhân.
Thời của Giáo Hội là thời của Thánh Thần.
Chúng ta hãy nài xin ơn Chúa Thánh Thần hằng ngự trị trong tâm hồn chúng ta,
nơi cộng đoàn chúng ta, trong Hội Thánh để tất cả những gì chúng ta nói, làm,
tuyên xưng và sống đều được Thánh Thần hướng dẫn. Chớ gì chúng ta luôn khiêm tốn
đặt mình trước Thánh Thần để chúng ta học
được ngôn ngữ của đức tin, hiệp nhất và bình an. Amen.
Lm. Jos. Anh Tuấn
Cv 2,1-11
1 Khi đến ngày lễ Ngũ Tuần, mọi người
đang tề tựu ở một nơi,
2 bỗng từ trời phát ra một tiếng động,
như tiếng gió mạnh ùa vào đầy cả căn nhà, nơi họ đang tụ họp.
3 Rồi họ thấy xuất hiện những hình lưỡi
giống như lưỡi lửa tản ra đậu xuống từng người một.
4 Và ai nấy đều
được tràn đầy ơn Thánh Thần, họ bắt đầu nói các thứ tiếng khác, tuỳ theo khả
năng Thánh Thần ban cho.
5 Lúc đó, tại Giê-ru-sa-lem, có những
người Do-thái sùng đạo, từ các dân thiên hạ trở về.
6 Nghe tiếng ấy, có nhiều người kéo đến.
Họ kinh ngạc vì ai nấy đều nghe các ông nói tiếng bản xứ
của mình.
7 Họ sửng sốt, thán phục và nói:
"Những người đang nói đó không phải là người Ga-li-lê cả ư?
8 Thế sao mỗi người chúng ta lại nghe họ
nói tiếng mẹ đẻ của chúng ta?
9 Chúng ta đây, có người là dân
Pác-thi-a, Mê-đi, Ê-lam, Mê-xô-pô-ta-mi-a, Giu-đê, Cáp-pa-đô-ki-a, Pon-tô, và
A-xi-a,
10 có người là dân Phy-ghi-a,
Pam-phy-li-a, Ai-cập, và những vùng Li-by-a giáp giới Ky-rê-nê; nào là những
người từ Rô-ma đến đây;
11 nào là người Do-thái cũng như người đạo
theo; nào là người đảo Cơ-rê-ta hay người Ả-rập, vậy mà chúng ta đều nghe họ dùng tiếng nói của chúng ta mà loan báo những kỳ công
của Thiên Chúa!"
1Cr 12,3b-7.12-13
3 Vì thế, tôi nói cho anh em biết: chẳng có ai ở trong Thần Khí Thiên Chúa mà lại nói:
"Giê-su là đồ khốn kiếp!"; cũng không ai có thể nói rằng: "Đức
Giê-su là Chúa", nếu người ấy không ở trong Thần Khí.
4 Có nhiều đặc sủng khác nhau, nhưng chỉ
có một Thần Khí.
5 Có nhiều việc phục vụ khác nhau, nhưng
chỉ có một Chúa.
6 Có nhiều hoạt động khác nhau, nhưng vẫn
chỉ có một Thiên Chúa làm mọi sự trong mọi người.
7 Thần Khí tỏ
mình ra nơi mỗi người một cách, là vì ích chung.
12 Thật vậy, ví như thân thể người ta chỉ
là một, nhưng lại có nhiều bộ phận, mà các bộ phận của thân thể tuy nhiều,
nhưng vẫn là một thân thể, thì Đức Ki-tô cũng vậy.
13 Thật thế, tất
cả chúng ta, dầu là Do-thái hay Hy-lạp, nô lệ hay tự do, chúng ta đều đã chịu
phép rửa trong cùng một Thần Khí để trở nên một thân thể. Tất cả chúng
ta đã được đầy tràn một Thần Khí duy nhất.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét