A- Hãy đoán nghề gì
Trong cuộc thi vấn đáp "Hãy đoán nghề gì", đến phần trả lời của thí sinh nọ, Ban Giám Khảo hết sức bối rối vì như
sau:
1- Hỏi:
Người nào miệng luôn gào thét, tay chỉ trỏ, bắt người ta làm việc này, việc kia?
Trả lời: Sếp công ty tôi! (Ban Giám Khảo: Trọng tài đá banh!)
2- Hỏi:
Nghề gì mà
công việc chính là
đào bới khắp nơi?
3- Hỏi:
Nghề gì mà, mỗi năm, lại in sách có nội dung luôn được sửa chữa so với những năm trước
Trả lời: Ngành giáo dục và soạn giáo
khoa. (BGK: Bưu Điện làm danh bạ điện thoại.)
4- Hỏi:
Nghề gì mà lừa hàng ngàn, hàng triệu người vẫn, được họ khen?
Trả lời: Cầu thủ bán độ! (BGK:
Nhà ảo thuật.)
5- Hỏi
(cuối cùng):
Nghề gì luôn luôn ở ngoài đường, nhìn ngang, nhìn dọc và, thỉnh thoảng, lại được người ta dúi tiền vào tay, vào mũ...?
Mọi người hy vọng thí
sinh sẽ đoán đúng
là nghề hành khất; nhưng
anh ta lại trả lời tỉnh queo:
''Cảnh sát
giao thông! Bậy bạ thiệt! He...he..."
B- Lại
hỏi ''nghề gì'' nữa đây
Hai người bạn gặp nhau sau
thời gian dài
xa cách, tay bắt, mặt mừng, vồn vã hỏi thăm.
- Cậu
lâu nay ở
đâu và làm nghề
gì?
- Tớ vẫn ở chỗ cũ và làm
cái nghề mà con
nít thì thích, nhưng các cụ già thì
không.
- Nghề
gì vậy?
- Nghề làm nước đá. Còn cậu?
- Mình thì đã
chuyển lên Thị Trấn và làm cái nghề mà con nít không cần, nhưng
các cụ thì cần, và rất cần là đằng khác.
- Nghề
gì vậy?
- Nghề làm răng giả.
- Thế
còn vợ cậu có khoẻ không và đã có nghề ngỗng gì chưa?
- Cảm ơn cậu, vợ mình vẫn khỏe; cô ấy vừa xin được việc hơn
tháng nay, làm nghề mà trẻ em thì sợ còn người lớn thì không.
- Nghề
gì?
- Nghề gõ đầu trẻ. Thế còn vợ cậu thì sao?
- Vợ tớ ấy à, không
được khoẻ lắm; cô ta
đang làm cái nghề mà trẻ em
thì cần, còn người lớn thì không.
- Nghề
gì vậy?
- Vú nuôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét