Linh mục Peter Folan, S.J., cha phó Nhà Thờ Chúa Ba Ngôi ở
Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn, đặc biệt lưu ý tới số 57 của Lumen Fidei là số cho rằng
“đức tin không phải là ánh sáng xóa tan bóng tối mà là ngọn đèn dẫn lối ta đi
trong đêm và đủ cho suốt hành trình”. Ta cũng có thể nói như thế về chính thông
điệp. Vì thông điệp này quả là ánh sáng cho Giáo Hội, và do đó, cho cả nhân loại,
không phải vì nó xóa bỏ mọi thách đố đối với niềm tin, mà vì nó cho thấy đức
tin của Giáo Hội sẵn sàng đối mặt với các thách đố đó. Cách riêng, Lumen Fidei
sẵn sàng giáp mặt với 3 thách đố sau đây:
Cho dù đức tin không phải là một kế hoạch hỗ trợ đi, thì
thách đố thứ hai cũng cho rằng nó chỉ là một theo đuổi cá nhân. Thách đố này, một
thách đố phát sinh từ phong trào “tâm linh chứ không tôn giáo” và “đức tin đòi
người ta vâng lời tối mặt”, gặp được câu trả lời mạnh mẽ từ Lumen Fidei. Trong
khi nhắc độc giả nhớ rằng “đức tin không phải là chuyện tư riêng, một ý niệm
hoàn toàn cá nhân chủ nghĩa hay ý kiến bản thân”, thông điệp nối kết đời sống đức
tin với việc nhìn và nghe để kết luận rằng đức tin “nhằm tìm cách phát biểu
thành lời và được công bố” (số 22). Đức tin nhận biết do việc nhìn và nghe này
khiến mắt và tai ta tập chú “vào cuộc gặp gỡ với Chúa Kitô” (số 30), một cuộc gặp
gỡ “được duy trì sống động trong chủ thể tưởng niệm duy nhất kia là Giáo Hội”
(số 38). Như thế, Giáo Hội làm sắc cái nhìn, cái nghe và cái nhớ của cá nhân, tức
đức tin của cá nhân, y hệt như cá nhân làm sắc những thứ ấy nơi Giáo Hội.
Cuối cùng, Lumen Fidei ngỏ lời với những ai cho rằng đức tin
chỉ là vấn đề nội bộ của Giáo Hội. Ngược lại thì có, giống như Giáo Hội, đức
tin “đặt chúng ta vào cuộc hành trình; nó làm khả hữu việc làm chứng và đối thoại
với mọi người” (số 34). Mục đích của cuộc đối thoại này phải là sự nên một mà
Chúa Giêsu từng cầu xin trong Tin Mừng Gioan 17, vì như lời Thánh Lêô Cả, “nếu
đức tin không là một, thì nó không phải là đức tin” (số 47). Điều này kêu gọi
nhiều hơn cả đại kết. Nó đòi sự hợp nhất của toàn thể nhân loại trong tình anh
em, một tình anh em không dựa hoàn toàn vào bình đẳng, mà dựa vào “Cha chung
làm nền tảng tối hậu” (số 54).
Ánh sáng đức tin, thứ ánh sáng làm tên và làm nội dung cho
Lumen Fidei, không như “những tia sáng nhỏ nhoi chiếu sáng những khoảnh khắc mau
qua chứ không có khả năng chiếu rọi đường đi” (số 3). Những tia sáng nhỏ nhoi
này may ra chỉ giải quyết được một số thách đố trong nhất thời để rồi sau đó
tàn lụi. Còn ánh sáng đức tin, như được trình bày trong Lumen Fidei, cho ta thấy
cả con đường vượt qua các thách thức này và quá cả bên kia chúng nữa, một con
đường mà Giáo Hội phải bước qua, không ngừng lữ thứ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét