Lc 9,28b-36
28 Khoảng tám ngày sau khi nói những lời ấy, Đức Giê-su lên núi cầu nguyện đem theo các ông Phê-rô, Gio-an và Gia-cô-bê.
28 Khoảng tám ngày sau khi nói những lời ấy, Đức Giê-su lên núi cầu nguyện đem theo các ông Phê-rô, Gio-an và Gia-cô-bê.
29 Đang lúc Người cầu nguyện, dung mạo Người bỗng đổi khác, y phục Người trở nên trắng tinh chói loà.
30 Và kìa, có hai nhân vật đàm đạo với Người, đó là ông Mô-sê và ông Ê-li-a.
31 Hai vị hiện ra, rạng ngời vinh hiển, và nói về cuộc xuất hành Người sắp hoàn thành tại Giê-ru-sa-lem.
32 Còn ông Phê-rô và đồng bạn thì ngủ mê mệt, nhưng khi tỉnh hẳn, các ông nhìn thấy vinh quang của Đức Giê-su, và hai nhân vật đứng bên Người.
33 Đang lúc hai vị này từ biệt Đức Giê-su, ông Phê-rô thưa với Người rằng: "Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay! Chúng con xin dựng ba cái lều, một cho Thầy, một cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a." Ông không biết mình đang nói gì.
34 Ông còn đang nói, thì bỗng có một đám mây bao phủ các ông. Khi thấy mình vào trong đám mây, các ông hoảng sợ.
35 Và từ đám mây có tiếng phán rằng: "Đây là Con Ta, người đã được Ta tuyển chọn, hãy vâng nghe lời Người!"
36 Tiếng phán vừa dứt, thì chỉ còn thấy một mình Đức Giê-su. Còn các môn đệ thì nín thinh, và trong những ngày ấy, các ông không kể lại cho ai biết gì cả về những điều mình đã thấy.
Suy Niệm:
CHÚA NHẬT II MC-C
(St 15,5-12.17-18; Pl 3,17- 4,1; Lc 9,28b-36)
CẦU NGUYỆN VÀ VỮNG TIN VÀO CHÚA
Kính thưa cộng
đoàn phụng vụ,
Hôm nay ba môn đệ
thân tín của Đức Giêsu được thầy đưa lên núi để cầu nguyện. Trong khi cầu nguyện,
các ông chứng kiến cuộc hiển dung của Chúa. Ngài bày tỏ vinh quang của Ngài,
cho các ông biết rõ căn tính của Ngài là Thiên Chúa, Đấng từ trời xuống để đem
con người về với Thiên Chúa trong vinh quang. Qua cuộc hiển dung này, Chúa muốn
củng cố đức tin của các ông để các ông tín thác vào Chúa hơn. Như thế, hai khía
cạnh chúng ta được mời gọi sống tâm tình mùa chay: siêng năng cầu nguyện và vững tin vào Chúa để được
biến đổi nên con người mới.
1. Cầu nguyện
Ba môn đệ Phêrô,
Giacôbê và Gioan đã được Chúa Giêsu tách riêng ra nhiều lần để cùng cầu nguyện
với Chúa. Trong câu chuyện hôm nay, thánh Lc cho chúng ta thấy Đức Giêsu đem
theo ba môn đệ thân tín lên núi cầu nguyện (c.28b), trước khi chứng kiến Chúa
biến hình. Một lần khác nữa, trong vườn Cây Dầu, Đức Giêsu cầu nguyện thảm thiết
trước cuộc khổ nạn, Ngài cũng đem ba môn đệ thân tín gần sát hơn và mời gọi các
ông hãy cầu nguyện để khỏi sa chước cám dỗ (x.Mt 26,36-46; Mc 14,32-42). Đức
Giêsu đã nên gương mẫu về việc cầu nguyện. Ngài cầu nguyện mọi lúc, mọi nơi đến
nỗi các môn đệ phải đến xin thầy dạy chúng con cầu nguyện (Lc 11,1-4) và Chúa
đã dạy các ông Kinh Lạy Cha để thân thưa với Cha về mọi mối tương quan và mọi
nhu cầu của cuộc sống chúng ta. Nhờ đắm mình trong cầu nguyện mà hôm nay các
môn đệ đón nhận được mạc khải của Chúa Giêsu về vinh quang đích thực của vị thầy
mà các ông đang bước theo.
Kính thưa cộng
đoàn, cầu nguyện là một trong những lời mời gọi của Chúa để chúng ta sống trong
mùa chay. Chúng ta hãy học với Chúa Giêsu và các môn đệ siêng năng gặp gỡ, thân
thưa với Chúa Cha về mọi nỗi vui buồn trong cuộc sống, dâng lên Ngài những lời
tạ ơn và những lời kêu xin của chúng ta. Trong mọi hoàn cảnh, nhất là trước những
biến cố đặc biệt, Chúa Giêsu thường thân thưa với Chúa Cha. Có người quan niệm
rằng, cầu nguyện là xin ơn. Điều đó cũng đúng nhưng chưa đủ. Cầu nguyện là
chúng ta trò chuyện với Chúa về mọi sự xảy ra trong đời sống chúng ta như người
con thưa chuyện với cha, như những người bạn tâm tình với nhau. Chúng ta thân
thưa với Chúa để chúc tụng, ngợi khen, tạ ơn và xin ơn. Nhờ siêng năng cầu nguyện
chúng ta mới có thể vững tin vào Chúa.
2. Vững tin vào Chúa
Sách
Sáng Thế xác nhận Abraham là cha của kẻ tin. Dù bước đi trong tăm tối mịt mù
nhưng ông vẫn tin. Và hôm nay Chúa lập giao ước với ông để ông càng thêm tin tưởng
vào lời hứa của Chúa rằng Ngài sẽ ban cho ông một dòng dõi hùng cường và một miền
đất làm sản nghiệp (St 15,5.18).
Bài TM về việc Chúa biến hình hôm nay nằm
trong khung cảnh sau sự kiện Gioan Tẩy
Giả bị chém đầu (x.Mt 14,1-12; Mc 6,14-29); rồi Chúa Giêsu tiên báo về cuộc khổ
nạn sắp tới: Người sẽ lên Giêrusalem để chịu thương khó và chịu chết. Lời loan báo ấy như một “đám mây đen” che phủ
các môn đệ. Họ chao đảo niềm tin. Phêrô đã phản đối cách kịch liệt. Ông không chấp
nhận được thực tế của thập giá như lời Thầy loan báo. Để “khai quang đám mây đen” đó và
để củng cố niềm tin cho các môn đệ, Chúa Giêsu đưa họ lên núi Tabor. Người tỏ mình
để họ thấy một thoáng vinh quang Phục sinh, cho họ hưởng nếm một chút Thiên
đàng để các ông thêm niềm xác tín vào đường cứu độ của Chúa. Chúa biến hình,
không phải ngài trang điểm bên ngoài cho đẹp hơn, lộng lẫy hơn; nhưng Ngài bày
tỏ chính bản chất thâm sâu của mình, vốn bị che phủ bởi thân xác khi xuống thế
làm người.
Qua biến cố biến
đổi hình dạng và cuộc đàm đạo với Môse và Êlia (đại diện của Lề Luật và Ngôn Sứ
trong Cựu Ước), Đức Giêsu muốn mặc khải cho các môn đệ biết rõ căn tính của
Ngài là Thiên Chúa, Đấng từ trời xuống để đem con người về với Thiên Chúa trong
vinh quang bằng con đường thập giá mà thánh Lc gọi là “cuộc xuất hành mới” (x.c31).
Thập giá Đức Giêsu là một cuộc xuất hành, một việc bước
ra khỏi cuộc sống này, vượt qua Biển Đỏ của cuộc khổ nạn để tiến đến vinh quang,
đem lại ơn cứu độ cho chúng ta.
Sau
biến cố biến hình, Phêrô đã mạnh dạn ngỏ lời với Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay!
Chúng con xin dựng ba cái lều, một cho Thầy, một cho ông Môsê, và một cho ông
Êlia.” (c.33). Biến cố này giúp các ông được vững tin hơn để đi vào cuộc khổ
nạn với Chúa, dù đôi khi vẫn còn “mây mù” bao phủ.
Biến cố Chúa biến
hình là cách thức Đức Giêsu củng cố thêm niềm tin cho các môn đệ trước khi các
ông chứng kiến cuộc khổ nạn của Ngài, để các ông can đảm, trung thành làm chứng
và chấp nhận chịu đau khổ khi cơm thử thách ập đến. Đức Giêsu mời gọi các ông
đi trên chính con đường mà Ngài đã đi, con đường đó là con đường tự hủy và khổ
giá. Nếu sẵn sàng từ bỏ ý riêng, vác thập giá để đi theo Chúa, thì cuối con đường
đó mới nở hoa vinh quang.
Kính
thưa cộng đoàn, mỗi người chúng ta hôm nay cũng được mời gọi hãy vững tin vào
Chúa và vào đường lối cứu độ của Ngài để chúng ta cũng được Ngài biến đổi, trở
nên đồng hình đồng dạng với Đức Kitô. Mùa chay chính là thời điểm thuận tiện để
chúng ta làm mới lại con người của mình, hầu xứng đáng với hồng ân đức tin mà chúng
ta đã lãnh nhận khi được Rửa Tội. Thánh Phaolô đã đi trọn hành trình đức tin ấy và ngài dám quả
quyết: “anh em hãy cùng nhau bắt chước
tôi, và chăm chú nhìn vào những ai sống theo gương chúng tôi để lại cho anh em”
(Pl 3,17). Hãy vững tin vào Chúa và Người sẽ “biến đổi thân xác yếu hèn của chúng ta nên giống thân xác vinh hiển của
Người” (Pl 4,21).
Như vậy, Lời Chúa Chúa Nhật II MC hôm nay mời
gọi chúng ta siêng năng nguyện cầu theo
mẫu gương của Đức Kitô và hãy vững tin
vào Chúa để chúng ta được dự phần vinh quang với Chúa. Chúng ta hãy xin với
Chúa Giêsu như trong ngắm thứ tư, năm sự sáng: “Đức Chúa Giêsu biến hình trên
núi, ta hãy xin cho được biến đổi nhờ Chúa Thánh Thần”. Chúng ta trông mong
được như vậy. Amen.
Lm. Jos. Anh Tuấn
St 15,5-12.17-18
5 Rồi Người đưa ông ra ngoài và phán: "Hãy
ngước mắt lên trời, và thử đếm các vì sao, xem có đếm nổi không." Người
lại phán: "Dòng dõi ngươi sẽ như thế đó!"
6 Ông tin ĐỨC CHÚA, và vì thế, ĐỨC CHÚA kể ông
là người công chính.
7 Người phán với ông: "Ta là ĐỨC CHÚA, Đấng
đã đưa ngươi ra khỏi thành Ua của người Can-đê, để ban cho ngươi đất này làm sở
hữu." 8 Ông thưa: "Lạy ĐỨC CHÚA, làm sao mà biết là con sẽ được đất
này làm sở hữu?"
9 Người phán với ông: "Đi kiếm cho Ta một
con bò cái ba tuổi, một con dê cái ba tuổi, một con cừu đực ba tuổi, một chim
gáy và một bồ câu non."
10 Ông kiếm cho Người tất cả những con vật ấy,
xẻ đôi ra, và đặt nửa này đối diện với nửa kia ; còn chim thì ông không xẻ.
11 Mãnh cầm sà xuống trên các con vật bị giết,
nhưng ông Áp-ram đuổi chúng đi.
12 Lúc mặt trời gần lặn, thì một giấc ngủ mê ập
xuống trên ông Áp-ram; một nỗi kinh hoàng, một bóng tối dày đặc bỗng ập xuống
trên ông.
17 Khi mặt trời đã lặn và màn đêm bao phủ, thì
bỗng có một lò nghi ngút khói và một ngọn đuốc cháy rực đi qua giữa các con vật
đã bị xẻ đôi.
18 Hôm đó, ĐỨC CHÚA lập giao ước với ông Áp-ram
như sau :
"Ta
ban cho dòng dõi ngươi đất này,
từ
sông Ai-cập đến Sông Cả, tức sông Êu-phơ-rát,
Pl 3,17-4,1
17 Thưa anh em, xin hãy cùng nhau bắt chước tôi,
và chăm chú nhìn vào những ai sống theo gương chúng tôi để lại cho anh em.
18 Vì, như tôi đã nói với anh em nhiều lần, và
bây giờ tôi phải khóc mà nói lại, có nhiều người sống đối nghịch với thập giá
Đức Ki-tô:
19 chung cục là họ sẽ phải hư vong. Chúa họ thờ
là cái bụng, và cái họ lấy làm vinh quang lại là cái đáng hổ thẹn. Họ là những
người chỉ nghĩ đến những sự thế gian.
20 Còn chúng ta, quê hương chúng ta ở trên trời,
và chúng ta nóng lòng mong đợi Đức Giê-su Ki-tô từ trời đến cứu chúng ta.
21 Người có quyền năng khắc phục muôn loài, và
sẽ dùng quyền năng ấy mà biến đổi thân xác yếu hèn của chúng ta nên giống thân
xác vinh hiển của Người.
4 1 Bởi vậy, hỡi anh em thân mến lòng tôi hằng
tưởng nhớ, anh em là niềm vui, là vinh dự của tôi. Anh em rất thân mến, anh em
hãy kết hợp với Chúa mà sống vững vàng như vậy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét