Ga 2,1-11
1 Ngày thứ ba, có tiệc cưới tại Ca-na miền Ga-li-lê. Trong tiệc cưới có thân mẫu Đức Giê-su.
2 Đức Giê-su và các môn đệ cũng được mời tham dự.
3 Khi thấy thiếu rượu, thân mẫu Đức Giê-su nói với Người: "Họ hết rượu rồi."
4 Đức Giê-su đáp: "Thưa bà, chuyện đó can gì đến bà và tôi? Giờ của tôi chưa đến."
5 Thân mẫu Người nói với gia nhân: "Người bảo gì, các anh cứ việc làm theo."
6 Ở đó có đặt sáu chum đá dùng vào việc thanh tẩy theo thói tục người Do-thái, mỗi chum chứa được khoảng tám mươi hoặc một trăm hai mươi lít nước.
7 Đức Giê-su bảo họ: "Các anh đổ đầy nước vào chum đi!" Và họ đổ đầy tới miệng.
8 Rồi Người nói với họ: "Bây giờ các anh múc và đem cho ông quản tiệc." Họ liền đem cho ông.
9 Khi người quản tiệc nếm thử nước đã hoá thành rượu (mà không biết rượu từ đâu ra, còn gia nhân đã múc nước thì biết), ông mới gọi tân lang lại
10 và nói: "Ai ai cũng thết rượu ngon trước, và khi khách đã ngà ngà mới đãi rượu xoàng hơn. Còn anh, anh lại giữ rượu ngon mãi cho đến bây giờ."
11 Đức Giê-su đã làm dấu lạ đầu tiên này tại Ca-na miền Ga-li-lê và bày tỏ vinh quang của Người. Các môn đệ đã tin vào Người.
Suy Niệm:
CHÚA NHẬT II TN-C
(Is 62,1-5; 1Cr 12,4-11;Ga
2,1-11)
RƯỢU GIÊSU
Kính thưa cộng đoàn phụng vụ,
Trong bài Tin Mừng chúng ta vừa nghe, Thánh
Gioan tường thuật cho chúng ta phép lạ đầu tiên Chúa Giêsu làm tại Cana, khi
Ngài khởi sự sứ vụ công khai. Sau khi tuyển chọn các môn đệ, Chúa Giêsu cùng Đức
Mẹ và các môn đệ đi dự tiệc cưới tại Cana. Tiệc đang vui thì hết rượu. Đức
Giêsu đã cứu nguy cho gia chủ và chủ tiệc khi làm phép lạ hoá nước thành rượu
ngon, làm cho chủ tiệc ngỡ ngàng. Qua phép lạ này, thánh Gioan muốn giới thiệu chúng
ta Chúa Giêsu là Rượu Mới.
I.
TIỆC CƯỚI VÀ RƯỢU NGON
Trước hết, chúng ta đến với tiệc cưới
Cana. Đối với người Dothái, đã có tiệc thì phải có rượu. Tiệc càng lớn thì rượu
càng phải ngon. Tiệc cưới là một trong những bữa tiệc trọng đại nên không thể
thiếu rượu.
Theo tập tục Dothái, lễ cưới thường tổ
chức ba ngày hoặc cả một tuần lễ. Tiệc chính kéo dài hơn một ngày. Lễ cưới
chính thức cử hành vào buổi xế chiều sau khi dự tiệc. Sau buổi tiệc, đôi tân hôn
được đưa về nhà mới. Bấy giờ trời đã tối, họ được đưa đi qua các con đường của
xóm làng để có thể gặp được nhiều người chúc mừng. Vợ chồng mới cưới không đi
hưởng tuần trăng mật như thói quen ngày nay. Họ ở tại nhà, mở cửa suốt tuần để
tiếp khách. Họ đội vương miện và mặc y phục hôn lễ. Đây là niềm vui đặc biệt
trong đời người.
Tiệc cưới ở Cana này tổ chức đến ngày thứ
ba thì hết rượu. Thiếu rượu thì mất vui. Lời Thánh Vịnh cho chúng ta thấy: “Rượu ngon làm phấn khởi lòng người” (Tv109). Người Việt Nam chúng ta vẫn thường nói: “Vô tửu bất thành lễ”. Nhưng cũng không
vì thế mà cho phép người ta say. Đối với người Dothái, say rượu là một điều thật
xấu hổ và đối với chúng ta cũng vậy, say rượu cũng chẳng hay ho gì, kẻ cười người
chê. Đãi tiệc và rượu thể hiện lòng hiếu khách. Hơn nữa, tiếp khách còn là một
nhiệm vụ thiêng liêng nên thiếu thức ăn thức uống trong một tiệc cưới là điều hổ
thẹn. Nhờ sự hiện diện của Chúa Giêsu mà tiệc cưới tại Cana lại tiếp tục được
vui.
II.
TIỆC NƯỚC TRỜI VÀ RƯỢU GIÊSU
Kính thưa cộng đoàn, từ tiệc cưới và rượu
ngon ở Cana, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta hướng đến Tiệc Nước Trời và Rượu Mới
là chính Ngài. Quả vậy, rượu Chúa Giêsu cung cấp được biến đổi từ nước của Do
Thái giáo và thay thế thứ rượu bị thiếu. Chính sự hiện diện của Ngài đã bù đắp
cái thiếu đó. Bởi vì, Ngài đến để kiện toàn Luật Môsê bằng một Luật Mới chất lượng
hơn là chính Lời Ngài. Ngài loan báo một điều răn mới (x.Ga 13,34), điều răn của
Giao Ước Mới giữa Thiên Chúa và loài người (x. Ga 14,20). Hằng ngày chúng ta vẫn
đọc trong thánh lễ: máu Chúa Giêsu là “Máu
Giao Ước Mới” đổ ra để chuộc tội cho nhân loại. Tương quan giữa Luật Môsê
và Lời Đức Giêsu được diễn tả tuyệt vời bằng hai loại rượu được dọn tại Cana: một
loại được tân lang phàm tục dọn còn bị thiếu; và một thứ rượu tuyệt hảo được
ban tặng bởi Tân Lang đích thực là Chúa Giêsu. Ơn Cứu Độ chính là niềm vui trọng
đại. Tiệc cưới được dùng làm hình ảnh Nước Trời.
Đoạn sách ngôn sứ Isaia trong bài đọc I
hôm nay nói về giao ước của Thiên Chúa với dân Người. Giao ước ấy được ví như một
hôn lễ: “Như trai tài sánh duyên cùng thục
nữ, Đấng tác tạo ngươi sẽ cưới ngươi về. Như cô dâu là niềm vui cho chú rể,
ngươi cũng là niềm vui cho Thiên Chúa ngươi thờ.” (Is 62,5). Niềm vui của
Giáo Ước được làm mới lại giữa Thiên Chúa và dân Ngài, tiên báo niềm vui thời
Mêsia, niềm vui dạt dào như rượu tiệc cưới Cana.
Trong các lễ cưới nhân loại, rượu ngon
được đãi trước; còn trong lễ cưới của Thiên Chúa với Dân Ngài, rượu ngon lại được
đãi sau cùng. Điều đó muốn nói lên rằng: Chúa Giêsu là sự hoàn hảo, là ân ban tối
hậu (x.Ga 4,10). Thư gửi tín hữu Dothái cũng cho chúng ta thấy: Thiên Chúa đã
phán dạy cha ông chúng ta nhiều lần nhiều cách qua các ngôn sứ; nhưng vào thời
sau hết này, Ngài đã phán dạy chúng ta qua Thánh Tử (x.Dt 1,1-2). Thời sau hết ấy
cũng là lời Chúa Giêsu nói hôm nay: “giờ
Con chưa đến” (Ga 2, 4). Khi trả lời cho Đức
Mẹ: "Giờ Con chưa đến", cũng
là lúc Người loan báo giờ vinh quang của Người nơi cuộc Thương Khó, khi đó
chính máu Người là Rượu Mới đổ ra để
trao ban sự sống, và ơn cứu độ cho muôn người. Mẹ Maria đã xin một đặc ân hiện
tại; Con Mẹ lại chuẩn bị trao ban niềm vui muôn thủa trong tương lai. Đó là ơn
cứu độ mà Chúa Cha đã chuẩn bị theo lòng thương xót của Ngài.
III.
THAM DỰ VÀO BÀN TIỆC CỦA CHÚA
Kính thưa cộng đoàn, qua Lời Chúa hôm
nay, chúng ta được mời gọi tham dự vào bàn tiệc của Chúa. Bàn tiệc của Chúa
ngay ở trần gian này là bàn tiệc Lời Chúa và bàn tiệc Thánh Thể mà chúng ta vẫn
cử hành trong thánh lễ mỗi ngày. Chúng ta tiếp tục được mời gọi hướng tới bàn
tiệc Nước Trời là sự sống vĩnh cửu đời đời mà mỗi người chúng ta sẽ ký kết giao
ước với Chúa trong Máu Con Chiên.
Để có thể tham dự vào bàn tiệc Nước Trời,
tiệc cưới Con Chiên, chúng ta cần phải tin vào Đức Giêsu như các môn đệ hôm nay.
Qua dấu lạ tại tiệc cưới Cana, Chúa Giêsu bày tỏ vinh quang của Ngài như là Con
Thiên Chúa và là Đấng Cứu Độ trần gian; các môn đệ đã chứng kiến dấu lạ và họ
đã tin vào Ngài. Thiên Chúa đã thực hiện nhiều dấu lạ trong cuộc đời chúng ta
khi trao ban cho chúng ta sự sống, đức tin, gia đình, công việc, bạn bè và nhất
là phép lạ Thánh Thể chúng ta lãnh nhận mỗi ngày. Vậy, chúng ta có nhận biết những
dấu lạ này để qua đó giúp chúng ta xác tín mạnh mẽ hơn vào Thiên Chúa không?
Đến với bàn tiệc của Chúa cũng là sống
tình hiệp thông như thánh Phaolô đã khuyên nhủ các tín hữu Côrintô trong bài đọc
II. Chúa ban cho mỗi người một ơn khác nhau để phục vụ ích chung. Chúng ta cần
ý thức hơn về sự hiệp nhất và tìm kiếm vinh danh Thiên Chúa trong mọi việc phục
vụ. Chúng ta đã sống tinh thần này chưa? hay chỉ tìm kiếm những vinh quang trần
thế, ích kỷ và cá nhân khi dấn thân phục vụ? Đời sống tôi có là nguyên nhân gây
ra sự bất hòa cho người khác không? Đó là những dấu hỏi chúng ta cần duyệt xét
đời sống mỗi ngày khi đến với Chúa và tha nhân.
Xin cho chúng ta được chuẩn bị tâm hồn xứng
đáng để tham dự bàn tiệc của Chúa đời này và đời sau. Amen.
Lm. Jos. Anh Tuấn
Is 62,1-5
1 Vì
lòng mến Xi-on, tôi sẽ không nín lặng,
vì
lòng mến Giê-ru-sa-lem, tôi nghỉ yên sao đành,
tới
ngày đức công chính xuất hiện tựa hừng đông,
ơn
cứu độ của thành rực lên như ngọn đuốc.
2 Rồi
muôn dân sẽ được chiêm ngưỡng đức công chính của ngươi,
mọi
đế vương sẽ được ngắm nhìn vinh quang ngươi tỏ rạng.
Người
ta sẽ gọi ngươi bằng tên mới,
chính
là tên miệng ĐỨC CHÚA đặt cho.
3 Ngươi
sẽ là ngọc miện huy hoàng trong lòng bàn tay ĐỨC CHÚA,
sẽ
là mũ triều thiên vương giả Thiên Chúa ngươi cầm ở tay.
4 Chẳng
ai còn réo tên ngươi: "Đồ bị ruồng bỏ!"
Xứ
sở ngươi hết bị tiếng là "Phận bạc duyên đơn."
Nhưng
ngươi được gọi: "Ái khanh lòng Ta hỡi!"
Xứ
sở ngươi nức tiếng là "Duyên thắm chỉ hồng."
Vì
ngươi sẽ được ĐỨC CHÚA đem lòng sủng ái,
và
Chúa lập hôn ước cùng xứ sở ngươi.
5 Như
tài trai sánh duyên cùng thục nữ,
Đấng
tác tạo ngươi sẽ cưới ngươi về.
Như
cô dâu là niềm vui cho chú rể,
ngươi
cũng là niềm vui cho Thiên Chúa ngươi thờ.
1Cr 12,4-11
4 Có nhiều đặc sủng khác nhau, nhưng chỉ
có một Thần Khí.
5 Có nhiều việc phục vụ khác nhau, nhưng
chỉ có một Chúa.
6 Có nhiều hoạt động khác nhau, nhưng vẫn
chỉ có một Thiên Chúa làm mọi sự trong mọi người.
7 Thần Khí tỏ mình ra nơi mỗi người một
cách, là vì ích chung.
8 Người thì được Thần Khí ban cho ơn
khôn ngoan để giảng dạy, người thì được Thần Khí ban cho ơn hiểu biết để trình
bày.
9 Kẻ thì được Thần Khí ban cho lòng tin;
kẻ thì cũng được chính Thần Khí duy nhất ấy ban cho những đặc sủng để chữa bệnh.
10 Người thì được ơn làm phép lạ, người
thì được ơn nói tiên tri; kẻ thì được ơn phân định thần khí; kẻ khác thì được
ơn nói các thứ tiếng lạ; kẻ khác nữa lại được ơn giải thích các tiếng lạ.
11 Nhưng chính Thần Khí duy nhất ấy làm
ra tất cả những điều đó và phân chia cho mỗi người mỗi cách, tuỳ theo ý của Người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét